Group chat Rạp xiếc trung ương
Thầy Chíp: Mọi người về phòng hết chưa?
Tư Ngơ: Về hết rồi anh ạ.
Phượng Công Chúa: Em vừa đi kiểm tra, về đủ rồi ạ.
Thầy Chíp: Ừ, tắm rửa nghỉ ngơi chút, lát đúng bảy giờ xuống ăn tối đấy nhé.
Thầy Chíp: @Nguyen Anh 515 hai đứa có xuống ăn tối không? Trường sao rồi Tuấn Anh? Anh hỏi bác sĩ với mấy nhân viên y tế thì thấy bảo Trường xuất viện từ chiều.
Nhô: Trường đang ngủ ạ. Nãy em có ra xem thử, không sốt cao quá nữa rồi, sắc mặt cũng ổn hơn buổi sáng. Nhưng mà chắc tối không xuống ăn cơm được đâu, cho em xin một phần cơm, với cháo cho Trường ạ.
Thầy Chíp: Ok, lát nữa anh mang lên cho. Tuấn Anh chăm sóc Trường cũng cẩn thận đeo khẩu trang vào nhé. Dù lúc sáng test âm tính nhưng mình cũng không được chủ quan.
Nhô: Vâng.
Thầy Chíp: Mọi người có sang thăm Trường cũng nhớ đeo khẩu trang đấy.
Phượng Công Chúa: Vâng.
Hoàng Thượng: May mà không F0, tôi lo gần chết.
Vương Cao: Lo thật chứ. Sắp đá rồi mà dính covid thì đúng đen luôn đấy.
1
Thanh Nô Tài: Thực ra ai có lo mấy cũng không bằng Hải được. Sáng nó đứng đập cửa phòng 515 trông tội vãi luôn.
Dũng Súp Lơ: Sao anh Thanh không tội cho em? Em sang kéo Hải về còn bị ăn đạp oan, tí thì họa mi ngừng hót.
Chinh Đen: Tai may chứ tại ai? Mày khuyên nhu nhẹ nhang như anh Phượng lúc sau di thi đâu có sao. Mày cứ "đi về đi về ngay!" rôi kéo Hải muốn gay cả tay thi chả ăn đạp.
Trọng Ỉn: Nhưng mà nhìn Hải tội thật chứ. Lúc biết anh Trường phải đi bệnh viện truyền nước là Hải cũng muốn đi theo chăm lắm đấy, chẳng qua là không dám xin nghỉ tập, nhìn mặt như khóc đến nơi.
Hải Ké: Cả buổi tập cứ ngơ ngác ra, vừa kết thúc một cái là phi về còn nhanh hơn tốc độ thằng Toàn chạy lúc bị đuổi đánh.
Toàn Kpop: Có nhất thiết phải lôi tôi ra làm ví dụ không? Ông làm tôi cơ cực ông còn tự hào nữa à?
Hải Ké: Tao chỉ so sánh trực quan thôi. Cơ mà tao cũng tự hào thật.
Toàn Kpop: :) Chả chơi với ông nữa.
Hai Mặn: Kể ra thì anh Trường tội hơn Hải ấy chứ. Nhà cháy chưa dập được lửa thì lại ốm.
Đức Cọt: Chưa tính hôm qua còn ngã dập mặt chảy máu mũi.
Thanh Nô Tài: Làm như dính tam tai hay sao ấy... Đen đủ đường.
Việt Anh: Tội quái gì? Một ông thì né người yêu éo lí do, lại còn đi xà nẹo thằng Hậu, một ông thì gần ba xịch tuổi đầu mà dỗi người yêu như trẻ con, bỏ ăn bỏ uống ngủ muộn dậy sớm cơ, bệnh cũng chả oan đâu.
Mạnh Gắt: Mày mới thở ra cái câu gì đấy hả thằng kia?
Toản Bánh Bao: Mày ngứa mồm cũng có giới hạn thôi nhé Việt Anh. Tao vào toilet lấy chổi chà bồn cầu chà mõm mày thật đấy.
Việt Anh: Tôi nói sai gì à? Nửa đêm hôm qua tôi còn thấy ông Trường ra ngồi ngoài cửa phòng 508 đấy. Muốn làm lành làm vỡ gì thì đạp thẳng cửa ra mà nói chuyện, làm màu làm mè sad boy tâm trạng đau khổ cơ. Ai thấy đâu mà bày đặt?
5
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!