Chương 46: Nhô Đâu Rồi?

Group chat Rạp xiếc trung ương

Việt Anh: Xin chào cả nhà iu của Việt Anh ~

Mầm Non: Ông có thể bớt điên bớt trẩu đi được không?

Việt Anh: Thế anh bớt rồi em có đồng ý làm người yêu anh không?

Mầm Non: Không :) 

Việt Anh: Eo, bé mầm làm anh đau lòng quá đấy. Sao mặt thì dễ thương mà nói chuyện lại gây tổn thương người khác thế nhờ.

Vương Cao: Vì bạn xứng đáng ¯\_(ツ)_/¯

Hoàng Thượng: Anh nói thật chứ cái nết như mày mười kiếp nữa cũng không cưa được thằng út đâu.

Tấn Tài Tấn Lộc: Mầm non bình thường nó ngoan ngoãn hiền lành mà cứ mày lên là nó cọc, đủ thấy mày thiếu đánh đến mức độ nào rồi đấy.

Toản Bánh Bao: Đâu chỉ riêng Bình :) Em cũng hiền mà, chỉ riêng với thằng cùng phòng mất nết này là em không hiền nổi. 

Thầy Chíp: Cái này công nhận.

Việt Anh: Ơ kìa cap! 

Mầm Non: Oan ức lắm hay sao mà kêu?

Chung Chờ Chồng: Thật. Cả buổi chiều đi tập cứ nhăm nhe ra chỗ Tuấn Anh chọc ông í. Mày chê cuộc sống mày bình yên quá tuổi thọ mày dài quá à?

Đại Của Chung: Mày làm Chung nhà anh sợ mấy lần suýt đá luôn bóng vào mặt anh...

Chung Chờ Chồng: Hu hu xin lỗi anh yêu ><

Đại Của Chung: Không phải lỗi của em, lỗi tại thằng kia.

Đại Bự: Không biết có phải là trùng tên thì chung số phận không... Em cũng vài bận như anh Đại.

Đức Cọt: Anh có đá vào Đại đâu.

Đại Bự: Không phải anh, thằng Trọng đá.

Trọng Ỉn: Tôi cũng không muốn đá vào bồ Đại, mà mắt tôi nó không tự chủ được, thay vì nhìn bóng thì tôi cứ nhìn sang phía anh Tuấn Anh... cho nên không kiểm soát được đường bóng.

Tư Ngơ: Anh đã cố gắng nhắc Ỉn tập trung vào, nhưng anh tới gần thì thầy lại tưởng bọn anh định nói chuyện riêng, lại xách cổ anh ra chỗ khác.

Trọng Ỉn: Thầy quá đáng T.T

Tư Ngơ: Nào Ỉn, không được nói thầy thế.

Duy Pinky: Trọng nó không chỉ đá bóng không nhìn bóng đâu, nó chạy không thèm nhìn đường nhìn người luôn, va cả vào em làm hai đứa vấp ngã ôm nhau lăn mấy vòng... Trông cứ như Hàm Hương với Mông Đan lăn đồi cát trong Hoàn Châu cách cách...

Mạnh Gắt: Anh Tư trông con Ỉn cho cẩn thận đi. Cứ ngáo ngơ mắt nghếch lên giời như thế có ngày ngã vỡ đầu.

Tư Ngơ: Mạnh đừng có trù Trọng.

Mạnh Gắt: ...

Duy Pinky: Ủa Tư ơi, trọng điểm của Tư nằm đâu vậy?

Tư Ngơ: Trọng điểm dĩ nhiên nằm ở Trọng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!