9h sáng, trên tầng 3 khách sạn, các chàng trai đang thu dọn đồ đạc chuẩn bị ra về. Nhưng không khí có vẻ hơi lạ.
Góc bên này...
Xuân Trường: Sư tử bé... anh dọn đồ giúp em nhé.
Quang Hải: Anh đi dọn đồ của anh đi, em cũng dọn sắp xong rồi.
Xuân Trường: Em còn đau đầu không? Sao hôm qua lại chạy đi uống rượu? Còn không về phòng nữa.
Quang Hải: Em không sao. Hôm qua em say nên không nhớ gì hết. Em xin lỗi anh.
Xuân Trường: ...
Quang Hải: Anh sao thế?
Xuân Trường: Anh xin lỗi... Hôm qua anh cũng say.
Quang Hải: Có sao đâu. Mọi người đều say cả mà, cũng về nhầm phòng lộn xộn hết cả đấy thôi.
Xuân Trường: Anh với Tuấn Anh thật sự không có gì đâu! Bọn anh chỉ là ngủ chung giường thôi, cũng mới chỉ cởi áo, hoàn toàn không có gì cả! Anh...
Quang Hải: Em có nói gì đâu, anh không cần giải thích. Em hiểu mà. Anh đi về dọn đồ đi, mọi người sắp xong cả rồi kìa.
Xuân Trường: ...
Em nói em không sao, nhưng tại sao ánh mắt em lại buồn đến vậy? Anh rất muốn giải thích, muốn xin lỗi, muốn an ủi, nhưng làm thế nào cũng vẫn giống như anh đang cố biện minh. Rốt cuộc trong lòng em nghĩ gì, em không vui vì điều gì, em đều chưa từng nói với anh... Mà anh cũng chưa từng hiểu.
Góc bên kia...
Duy Mạnh: Di mày buông tao ra! Để tao sang kéo con tao về!
Hồng Duy: Mày không thấy hai người đang nói chuyện à? Mày chọt vào làm cái gì?
Duy Mạnh: Nói cái gì mà nói? Mày nhìn thằng Hải đi! Mắt nó còn đỏ còn sưng húp lên kia kìa! Nó nói nó không sao, ai tin chứ tao thì đéo! Mày bỏ tao ra! Tao phải đập ông Trường một trận.
Hồng Duy: Mày bình tĩnh lại đi xem nào. Ông Trường với Tuấn Anh đã nói hai người chỉ là say quá nhầm phòng thôi, cũng không có làm gì. Thằng Hải ông Huy còn không nói gì, sao mày thì cứ lồng lộn lên?
Duy Mạnh: Ông Huy thì đéo dám ghen, con tao thì đéo nỡ ghen! Gia Lai chúng mày bênh nhau được, Hà Nội tao không biết bênh à? Đm nếu mà cảm thấy quấn nhau quá đéo rời ra được thì hốt nhau mẹ đi! Đò đưa người bên Hà Nội tao làm gì?
Hồng Duy: ... Mày mới nói cái gì đấy?
Duy Mạnh: ...
Hồng Duy: Ý mày là sao? Hà Nội không thèm người Gia Lai chứ gì? Thế để tao về Gia Lai của tao!
Duy Mạnh: Ơ không mà Duy! Tao nóng quá tao lỡ mồm thôi! Duy ơi!
Hồng Duy: Bỏ ra! Tao đéo cần nữa!
Duy Mạnh: Thôi mà! Tao xin lỗi mà! Duy ơi!
Pinky hờn dỗi làm bạn Gắt phải khổ sở chạy theo kéo áo năn nỉ. Thực ra Pinky cũng biết tính bạn Gắt nhà mình khi nóng nảy thì mồm miệng sẽ không kiểm soát, bạn cũng không hẳn là giận đâu, bạn chỉ cố gắng chuyển trọng tâm chú ý của Gắt đi để Gắt không chọt vào chuyện nhà 0619 thôi. Và bạn thành công rồi.
1
Ở góc khác
Tiến Dũng (04): Ỉn ơi áo này của em hay của Hải?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!