Chương 28: Lại Là Con Gái

Lúc này, trong phòng 309, các thành viên trong đội tuyển đều đã tập hợp đông đủ, cùng họp giải quyết chuyện vừa xảy ra giữa ba người: Văn Đại, Thành Chung và Công Phượng.

Vốn dĩ ý định ban đầu của đội trưởng Hùng Dũng chỉ là ban cán sự cùng hai nhân vật có liên quan kia họp thôi, nhưng những thành viên còn lại không ai chịu ở yên trong phòng, cứ một lúc lại thấy nhấp nhổm ngấp nghé ngoài cửa, anh không còn cách nào khác nên buộc phải để toàn đội cùng họp.

Trên chiếc giường vốn là của Thanh Bình, Công Phượng ngồi đó với cái đầu quấn băng trắng. Văn Thanh ngồi kế bên, tay ôm anh, nhưng ánh mắt sắc như dao lại lia sang bên chiếc giường còn lại trong phòng

- nơi Thành Chung đang ngồi. Cậu cúi thấp đầu, hai tay đặt trên đùi vặn xoắn cả vào nhau, dáng vẻ vô cùng bối rối. Bên cạnh cậu là Văn Đại, ánh mắt luôn hướng sang phía cậu, bàn tay cứ đưa ra rồi rụt về như muốn vỗ về an ủi cậu mà lại không dám.

Giữa phòng là đội trưởng Hùng Dũng cùng đội phó Tiến Dũng. Những thành viên còn lại ai tìm được chỗ nào ngồi thì ngồi, không có chỗ ngồi thì hoặc đứng hoặc ngồi bệt hẳn xuống sàn.

Không khí có phần khá căng thẳng...

Hùng Dũng: Trước khi bắt đầu họp thì anh hỏi Phượng trước. Em sao rồi? Có ổn không? Nếu mệt có thể về phòng nghỉ.

Công Phượng: Em không sao, vết thương ngoài da thôi mà.

Văn Thanh: Ngoài da cái gì mà ngoài da? Chảy bao nhiêu máu như thế! Lúc đó anh còn choáng suýt nữa không đứng dậy được còn gì! Em...

Công Phượng: Thanh!

Văn Thanh: Hừ.

Hùng Dũng: Được rồi, nếu giữa chừng muốn về phòng thì cứ bảo anh.

Công Phượng: Vâng. Anh bắt đầu đi.

Hùng Dũng: Đại, Chung, giờ đến lượt hai em, nói đi, đã xảy ra chuyện gì? Sao Phượng lại thành ra thế này?

Thành Chung: Em xin lỗi... là tại em...

Văn Đại: Không phải lỗi của Chung, tại em nóng nảy quá nên em với Chung xảy ra xô xát, anh Phượng can, em lỡ tay đẩy... Em xin lỗi.

Thành Chung: Ai khiến anh nhận thay? Anh Dũng, không phải anh Đại đẩy, em đẩy.

Văn Đại: Thì cũng là tại em cứ không chịu buông Chung ra nên Chung mới cáu lên, không kiểm soát được, nói chung là tại em.

Thành Chung: Không! Tại em.

Văn Đại: Tại em mà anh Dũng!

Thành Chung: Tại em!

Văn Thanh: Đm câm mồm! Tao đánh cả hai thằng đấy! Tại thằng nào đéo biết nhưng vì cái mẹ gì chúng mày đẩy công chúa nhà tao đập đầu vào cạnh bàn thế hả?

2

Công Phượng: Thanh! Thôi! Hai chúng nó không cố ý.

Văn Thanh: Nhưng mà anh...

Công Phượng: Tao đã bảo tao không sao rồi. Mày nói tiếng nữa tối xuống sảnh khách sạn mà ngủ.

1

Văn Thanh: ...

Hùng Dũng: Được rồi, thế tóm lại tại sao hai đứa lại xô xát với nhau?

Văn Đại: ...

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!