Chương 27: Anh Phượng

Group chat Rạp xiếc trung ương

Thanh Bình: Mọi người ơi... có ai đổi phòng cho em với.

Đỗ Hùng Dũng: Sao thế Bình?

Thanh Bình: Nhìn anh Chung đáng sợ quá hu hu. Từ chiều đi tập về đến giờ anh ấy chẳng nói năng gì cả, mặt cứ đen như đáy nồi ấy. 

Hải Ké: Này công nhận. Nãy xuống ăn tối, nhìn Chung ăn cơm mà tao tưởng nó định nhai luôn đầu tao.

Huy Hoàng Tử: Bao năm qua tao chưa từng thấy thằng Chung như thế này bao giờ. Nói thật là tao cũng rén.

Nguyên Mạnh: Gặp Chung ở cửa nhà ăn, nó chào tôi cái thôi mà tôi giật mình thon thót. Làm ơn đi, tôi già rồi, tim yếu lắm.

Tấn Tài: Ông Đại đâu sao không giải quyết đi kìa?

Đại Bự: Em làm sao mà giải quyết được?

Đức Cọt: Đại nhà tôi còn không dám tới gần Chung. 

Tấn Tài: Thật sự tôi rất nghi ngờ về khả năng đọc hiểu của cái gia đình này. 

Hải Ké: Thằng Văn Đại đâu? @Lê Văn Đại

Thanh Bình: Anh Đại không trả lời đâu. Anh í đang quỳ ngoài cửa phòng em đây này.

Hải Ké: Ủa vậy hả? Để tao ra coi.

Lâm Tây: Thôi nào Hải...

Thanh Bình: Ai cứu em đi! Trong phòng thì anh Chung cứ hằm hằm, ngoài cửa thì 10 phút anh Đại gõ cửa gọi một lần. Ai cho em sang lánh nạn đi mà! Em không thể sống giữa khói lửa thế này được.

Vương Cao: Tội nghiệp chiếc mầm non của đội.

Hoàng Thượng: Anh cũng muốn cứu vớt em lắm, nhưng giường phòng anh đều là giường đơn.

Phượng Công Chúa: Sang đây ở với anh Trường, tao qua đó cho. 

Thanh Bình: Hu hu đội ơn anh đã cứu vớt cuộc đời em. Em qua đó nha đội trưởng. @Đỗ Hùng Dũng

Đỗ Hùng Dũng: Được rồi, sang đi. Có gì anh xin thầy cho. 

Thanh Bình: Em cảm ơn, chân thành cảm ơn ạ!

Thanh Nô Tài: Ơ kìa công chúa! 

Phượng Công Chúa: Dừng ngay cái tràng ỉ ôi sắp diễn ra của mày lại. Tao sang giúp hai đứa nó giải quyết vấn đề, mày ngồi yên trong phòng cho tao. 

Thanh Nô Tài: Thế anh phải cẩn thận nhé, Đại Chung có đánh nhau thì gọi em.

Phượng Công Chúa: Biết rồi.

Phượng Công Chúa: Nhân tiện thì...

Phượng Công Chúa: @Bùi Tiến Dũng @Dũng Bùi Tiến hai người ra xách thằng Chinh với thằng Trọng về, đang ngồi hóng hớt ở hành lang đây này. Người chả bé nhỏ gì đâu mà núp sau chậu cây, tưởng tao không thấy hả?

Tư Ngơ: ... Tôi ra đây.

Dũng Súp Lơ: Sao thằng Chinh lại ra hóng rồi? Anh Huy không giữ nó ạ?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!