Bên ngoài cổng khách sạn lúc này, có một cô gái chừng hơn hai mươi tuổi xinh xắn đáng yêu. Cô mặc một bộ váy liền màu xanh nhạt, mái tóc nâu sáng xoăn nhẹ bồng bềnh, phối hợp với làn da trắng, gương mặt bầu bĩnh cùng đôi mắt to tròn, thật giống như nữ chính từ phim thần tượng bước ra. Cô xách trong tay một cái túi lớn, đứng nép một bên cổng, thỉnh thoảng ló đầu ngó vào trong sảnh, tay cầm điện thoại cứ cách một, hai phút lại đưa lên nhìn, dáng vẻ như đang chờ đợi ai đó.
Đình Trọng nói không sai, cô chính là Diệp
- em gái nuôi của Thành Chung, là người tối qua đã đến tìm cậu.
Diệp đứng đó chừng hơn mười lăm phút mới thấy bóng Thành Chung đi từ trong sảnh khách sạn ra. Ánh mắt cô sáng lên, khuôn mặt lộ vẻ vui mừng rõ ràng, định chạy tới chỗ cậu nhưng mới được hai bước thì bỗng khựng lại, đổi thành đứng tại chỗ vẫy tay với cậu.
Thành Chung nhìn thấy cô, rảo nhanh bước chân đến gần, hỏi: "Sao em lại ra đây? Anh xin lỗi nhé, anh có chút việc nên ra hơi chậm, em chờ anh lâu không?"
Diệp lắc đầu, nở nụ cười tươi, đôi mắt cong lại như trăng non: "Không sao ạ! Hôm qua em làm phiền anh nên hôm nay muốn mua quà tạ lỗi với anh."
Thành Chung tỏ vẻ áy náy: "Em có làm gì đâu mà tạ lỗi, anh phải xin lỗi em mới đúng. Hôm qua người... khụ... đồng đội anh thô lỗ với em, anh ấy cũng nhờ anh gửi lời xin lỗi đến em. Anh ấy hơi nóng tính, với lại cũng sợ mình bị báo chí bắt gặp nên hành động không kịp suy nghĩ. Em đừng trách anh ấy nhé."
Diệp xua tay: "Không sao không sao, em biết mà. Hôm qua em đến tìm anh như thế cũng là không đúng, các anh đang tập trung đá giải mà. Không gây rắc rối cho anh chứ?"
"Không, không có." Thành Chung lắc đầu.
Diệp thở phào một hơi nhẹ nhõm. Tối qua gặp chuyện buồn, tâm trạng hơi kích động mà nhất thời lại chẳng có ai bên cạnh để chia sẻ nên cô mới chạy đến tìm Thành Chung, quên không suy xét đến tình hình hiện tại của cậu. Hôm nay bình tĩnh lại, thấy mình đã làm không đúng, cô mới đến tìm cậu hỏi thăm, đồng thời mua một ít đồ ăn cậu thích đem tới xem như chuộc lỗi.
Nhét túi đồ trên tay cho Thành Chung, Diệp vội nói: "Được rồi, anh mau vào khách sạn đi, đứng đây lát nữa lại có phóng viên thấy thì cũng phiền. Em về trước nhé."
Thành Chung vốn không muốn nhận đồ của cô, nhưng nếu hai người cứ dây dưa đưa đẩy mãi ngoài này thì đúng là không hay, cho nên cậu chỉ có thể cầm lấy: "Ừ, em về đi, đi đường cẩn thận. Đá xong trận sau được về nhà, anh đưa em về cùng."
Diệp lập tức gật đầu đầy vui vẻ, vẫy tay chào tạm biệt cậu.
Nhìn cậu đi khuất rồi cô mới yên tâm quay lưng định đi, nhưng bỗng nhiên sau lưng lại vang lên tiếng gọi: "Diệp ơi."
Nghe gọi tên, Diệp liền theo bản năng mà quay đầu lại. Khoảnh khắc nhìn thấy Văn Đại đứng đó, cô giật mình suýt chút nữa làm rơi cả điện thoại đang cầm trên tay, bất giác lùi về sau mấy bước: "A... anh... anh ạ... Em chào anh..."
3
Người này cô nhận ra, là đồng đội của Thành Chung, người hôm qua đã xô ngã cô. Diệp có chút e ngại khi đối diện với anh.
Văn Đại không quá bận tâm đến vẻ sợ hãi rõ ràng của Diệp, giọng điệu lạnh lùng nói: "Có thể cho anh xin mấy phút nói chuyện được không?"
Diệp hơi lúng túng, tay níu chặt vạt váy, nhưng rồi cuối cùng cô vẫn gật đầu đồng ý với anh.
Hai người đi sang một quán nước gần đó.
Chọn một bàn khuất trong góc, Văn Đại và Diệp cùng ngồi xuống đối diện nhau. Anh gọi một ly Americano, cô một ly trà đào.
Chờ người phục vụ đem nước ra xong rời đi, Văn Đại mới bắt đầu câu chuyện. Anh không vòng vo, không mào đầu, đơn giản trực tiếp rút điện thoại ra, mở những tin nhắn đe dọa sỉ vả mà anh nhận được trong thời gian qua, giơ lên cho cô xem, hỏi: "Có phải em gửi cho anh những cái này không?"
___
Group chat Rạp xiếc trung ương
Trọng Ỉn: Chung ơi cấp cíu! Cháy nhà Chung ơi! Án mạng Chung ơi! @Nguyễn Thành Chung
Tư Ngơ: Chuyện gì thế Ỉn?
Chung Chờ Chồng: Làm sao?
Trọng Ỉn: Em gái mày á! Em gái nuôi á! Với anh Đại á!
Chung Chờ Chồng: Ừ? Em gái tao với anh Đại làm sao?
Trọng Ỉn: Tao mới thấy anh Đại với em gái nuôi mày vào quán nước gần khách sạn nói chuyện kìa. Không biết vụ gì nhưng nhìn mặt anh Đại căng lắm huhu! Tao tính đi theo mà quán vắng quá không có chỗ núp.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!