Tại Viettel, bảy giờ tối.
Sau khi đọc tin nhắn của Thanh Bình thông báo rằng anh người yêu đội trưởng của Đình Trọng đang quỳ ngoài mưa, cậu đã từ trong phòng lao ra với vận tốc ánh sáng, suýt chút nữa còn quên không cầm theo ô.
Theo tiếng gọi của Thanh Bình, cậu tìm thấy anh ở một góc sân tối khuất ánh đèn, cả người ướt sũng dưới cơn mưa tuôn ào ào của Hòa Lạc, và Thanh Bình bên cạnh thì đang cố kéo anh đứng dậy mà không được.
Chỉ đến khi Đình Trọng đi tới, anh mới chịu đứng. Nhưng do quỳ quá lâu, hai chân đều bị tê, Thanh Bình và Đình Trọng còn phải dìu anh mới đi vào phòng được.
Sau khi đã yên vị trong căn phòng ấm áp, thay tạm một bộ quần áo khô, với lấy chiếc khăn bông vắt lên vai vừa giữ ấm vừa lau tóc trong lúc chờ nước nóng để tắm, anh đội trưởng mới có thể ngồi xuống nói chuyện đàng hoàng với em người yêu của mình sau màn sóng gió vừa diễn ra buổi sáng.
Tiến Dũng: Trọng ơi.
Đình Trọng: Gọi cái gì mà gọi! Im lặng lau khô tóc đi!
Tiến Dũng: ...
Đình Trọng: Hừ!
Tiến Dũng: ...
Đình Trọng: Sao lại không nói gì nữa?
Tiến Dũng: Thì bồ bảo anh im lặng mà...
Đình Trọng: Bảo cái gì là nghe cái đấy à?
Tiến Dũng: Thì em bảo anh phải nghe chứ, không lẽ anh cãi?
Đình Trọng: Thế sao lúc em gặng hỏi chuyện người yêu cũ thì không nói cho em biết mà lại giấu em?
Tiến Dũng: ...
Đình Trọng: Em không hiểu nổi bồ luôn ấy! Cái cần nghe thì không nghe! Cái không cần thì lại nghe!
Tiến Dũng: Anh xin lỗi.
Đình Trọng: Trước giờ em cũng biết bồ ngơ, mà đến hôm nay em mới hiểu rõ bồ ngơ đến mức độ nào! Em bảo bồ quỳ là em nói lẫy thôi! Thế mà đi ra quỳ thật!
Tiến Dũng: Thì tại... anh thấy anh có lỗi thật mà, quỳ là đáng nên anh mới ra quỳ.
Đình Trọng: Thì quỳ tượng trưng mười lăm hai mươi phút thôi! Xong vào dỗ người ta chứ! Em cố tình không khóa cửa cho bồ vào mà sao bồ không vào?
Tiến Dũng: Thì anh có biết bồ không khóa đâu.
2
Đình Trọng: Không biết cũng phải mở thử cái chứ! Không lẽ em đang giận em còn phải bảo "cửa không khóa đâu nhé" à?
Tiến Dũng: Anh xin lỗi.
Đình Trọng: Xin lỗi mãi thôi! Mà chả biết có sửa sai được không.
Tiến Dũng: Anh sẽ sửa sai mà. Tuyệt đối không để có lần sau nữa đâu.
Đình Trọng: Hứ!
Tiến Dũng: Thôi mà, Ỉn đừng giận anh, anh cũng đuổi được Trà đi rồi, hết rắc rối rồi mà.
Đình Trọng: Em biết! Nhưng em vẫn giận!
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!