Ba giờ sáng, giờ mà đáng lẽ ra con người ta đang vào lúc ngủ sâu nhất, thì cả đội tuyển lại đang nháo nhào vì vụ ẩu đả mới xảy ra tại phòng số 312 của Văn Thanh và Tiến Linh. Dù rằng tất cả đều muốn ùa sang hóng chuyện, nhưng đã bị anh đội trưởng Hùng Dũng xua về phòng không cho ra ngoài. Cuối cùng, trong phòng 312 hiện tại có ba đương sự: Văn Thanh, Tiến Linh, Công Phượng, đội trưởng Hùng Dũng, đội phó Tiến Dũng kèm theo người đi thăm dò lúc đầu Văn Toàn, ngoài cửa là Xuân Trường đứng canh, phòng trường hợp có ai không nghe lời đội trưởng mà mò sang đây.
Không khí trong phòng... không cần nói cũng biết là căng thẳng đến mức nào.
Hùng Dũng: Phượng có sao không em?
Công Phượng: Em không sao. Thanh nó đẩy em vào nhà vệ sinh rồi chặn cửa, nên chúng nó đánh nhau không ảnh hưởng đến em.
Văn Toàn: Cũng biết thế cơ đấy.
Tiến Dũng: Nào Toàn, để đội trưởng nói chuyện.
Hùng Dũng: Thanh về lúc nào vậy em?
Văn Thanh: Em vừa về thôi, vừa khéo thấy thằng mất dạy nào đó đang ôm người yêu em ngủ.
Tiến Linh: Ông bảo ai là thằng mất dạy?
Văn Thanh: Tao bảo mày đấy! Phòng mày mày đéo ngủ sang ôm Phượng của tao là thế đéo nào?
Công Phượng: Thôi! Không thấy anh Dũng đang nói à? Tao đã bảo chuyện không như mày nghĩ mà Thanh?
Văn Thanh: Thế anh muốn em nghĩ thế nào? Mắt em thấy rành rành nó ôm anh ngủ còn gì nữa? Anh còn bênh nó?
2
Văn Toàn: Đm thằng Thanh mày bị thằng Linh đánh chưa đủ đúng không? Ăn nói kiểu đéo gì đấy?
Hùng Dũng: Nào mấy đứa này! Ngồi xuống! Cấm đứa nào được đứng dậy! Muốn các thầy đến đây giải quyết luôn mới được hay sao?
Công Phượng: Em xin lỗi anh, xin lỗi mọi người. Chuyện riêng của bọn em mà làm mọi người phải thức giấc giữa đêm.
Hùng Dũng: Sao lại nói thế? Đồng đội thì không thể bỏ mặc nhau được đúng không?
Tiến Dũng: Anh Dũng nói đúng đấy. Thế Thanh giải quyết chuyện bên đó sao rồi? Con em... khụ... bé Ân đó có làm sao không?
Văn Thanh: Con bé chấn thương nhẹ thôi. Nhưng do mẹ nó bế nó ra cổng sau khách sạn chờ cả đêm, hứng gió lạnh nên nó hơi sốt, bác sĩ nói chắc ngày mai được ra viện.
Văn Toàn: Rồi sao mày không ở lại chăm con hả người cha mẫu mực?
Văn Thanh: Tao đã bảo con bé không phải con tao rồi! Tại sao chúng mày đéo đứa nào tin tao?
Tiến Linh: Không phải con ông sao đến bây giờ ông mới về? Cả chiều nay ông làm gì ở bệnh viện?
Văn Thanh: Là cô ta đòi sống đòi chết giữ không cho tao về! Tao đang ở bệnh viện đấy! Còn mặc nguyên quần áo tập đấy! Mày muốn tao làm loạn lên rồi lên báo mày mới vừa lòng à.
Công Phượng: Được rồi. Linh với Toàn đừng nói xen vào nữa. Thanh giải thích đi, chuyện đứa bé là thế nào?
Văn Thanh: Rồi bây giờ anh cũng không tin em nữa à?
Công Phượng: Mày bị làm sao đấy? Tao không tin thì tao còn bảo mày giải thích làm gì?
Văn Thanh: Nếu anh tin thì còn cần em giải thích làm gì? Anh tin thì anh đã không đi ngủ với thằng khác trong lúc em không ở đây! Anh cần an ủi mà! Anh cần người thay thế để anh đá em đi mà đúng không?
Tiến Linh: Cái đm ông bị điên à?
Văn Toàn: Này! Con bé Ân nó đập đầu chứ mày có đập đầu vào chỗ nào đâu mà sao mày ăn nói như đéo có não thế hả thằng chó đốm này? Thằng Phượng ngủ với thằng khác bao giờ?
Hùng Dũng: Toàn! Linh! Ngồi xuống!
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!