Chương 32: (Vô Đề)

"?"

Văn phòng chợt rơi vào yên lặng, thấy Hà Gia Vân có vẻ hoang mang, Lâm Vụ lập tức phản ứng lại: "Không phải như cậu nghĩ đâu."

"..."

Hà Gia Vân thở phào nhẹ nhõm, nhẹ nhàng liếc cô: "Tớ còn tưởng chỉ mấy ngày không gặp mà cậu đã cởi mở đến mức này rồi chứ."

Lâm Vụ bực bội trả lời cô ấy: "Cậu bớt nghĩ lung tung đi."

Hà Gia Vân nhướng mày, "Nghe câu nói vừa rồi của cậu, ai mà không nghĩ lung tung chứ?"

Lâm Vụ á khẩu, không thể phản bác.

Nhìn nhau vài giây, Hà Gia Vân nhịn không được hỏi: "Mà cậu đến nhà Trần Trác xem đồ gì thế?"

".... Lá rụng." Lâm Vụ nói.

Hà Gia Vân: "Gì cơ?"

Thính giác của cô ấy có vấn đề sao? Nếu không sao lại nghe được từ lá rụng này.

Lâm Vụ biết cô ấy đang nghĩ gì, cô ngồi sát lại cô ấy, nghiêm túc nói: "Cậu không nghe nhầm đâu."

"Lá rụng làm bằng vàng?" Hà Gia Vân suy đoán.

Lâm Vụ lườm cô ấy: "Lá rụng bình thường."

Hà Gia Vân khó hiểu, không thể hiểu nổi những người đang yêu này: "Nhưng tớ muốn biết là lá rụng bình thường thì có gì đẹp?"

Lâm Vụ nghẹn lời, không trả lời được.

Im lặng một lát, Hà Gia Vân thở dài: "Thôi bỏ đi, tớ không hỏi nữa. Tớ thực sự không hiểu được mấy anh mấy chị đang trong thời kỳ mập mờ như các cậu."

Lâm Vụ há miệng, "Bọn tớ nào có..."

Hà Gia Vân khẽ chớp mắt, nhích lại gần cô: "Nào có gì?"

Cô ấy trông như thể "nếu cậu dám nói bọn cậu không mập mờ, tớ sẽ kể chi tiết cho cậu nghe". Thế nên Lâm Vụ đành ngậm miệng: "... Không có gì."

Hà Gia Vân khẽ hứ một tiếng, không hỏi nhiều nữa: "Vậy cậu làm việc trước đi, sau đó chúng ta đi ăn cơm với spa, tranh thủ để cậu về sớm đến nhà Trần Trác xem lá rụng."

"..." Không hiểu sao khi nghe từ "lá rụng" từ miệng Hà Gia Vân, cô lại thấy rất kỳ lạ.

Nhưng đây quả thật là nội dung cô và Trần Trác đã hẹn nhau.

Lâm Vụ ngẫm nghĩ giây lát, cuối cùng cũng từ bỏ suy nghĩ. Không thể cứ chăm chăm vào việc này được, càng nghĩ sẽ càng thấy mọi chuyện kỳ lạ hơn.

Hà Gia Vân ở phòng làm việc của cô một lát, vì không muốn quấy rầy cô làm việc nên đã chuyển sang phòng làm việc của Lý Hạng.

Đợi đến hơn sáu giờ, Lâm Vụ kết thúc công việc gửi tin nhắn cho cô ấy, cô ấy mới ra khỏi phòng làm việc của Lý Hạng, hào hứng bừng bừng nói: "Tớ đến đây."

Lâm Vụ ngước mắt nhìn người đàn ông đứng sau cô ấy: "Luật sư Lý có đi cùng bọn em không?"

Lý Hạng còn chưa kịp lên tiếng thì Hà Gia Vân đã nói: "Anh ấy không đi cùng bọn mình đâu. Chị em chúng ta hẹn hò, anh ấy đi theo làm gì?"

Lý Hạng hờ hững nói: "Trước kia em hay bảo anh đi theo xách túi mà."

".... Hôm nay bọn em không định mua nhiều đồ." Hà Gia Vân bực bội nói, "Không cần anh đi theo xách túi."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!