Vừa nghe thấy ba chữ "vẫn chưa phải", Triệu Vũ Hân bỗng "hả" một tiếng, ngẩn ra giây lát rồi vội vàng nói: "Sếp Trần ưu tú như vậy, nói không chừng sẽ "phải" nhanh thôi."
Cô ấy nịnh nọt sếp của bên đối tác một câu.
Nghe cô ấy nói vậy, Trần Trác khẽ nhướng mày, bình tĩnh liếc nhìn người bên cạnh nãy giờ không phát biểu ý kiến gì. Anh định nói là anh không có quyền quyết định, nhưng lời đến bên miệng lại thôi, vì anh thấy không thích hợp.
Suy nghĩ vài giây, Trần Trác khẽ cười, lười biếng nói: "Có lẽ vậy."
"....."
Vừa lúc thang máy đến, Lâm Vụ ngắt lời hai người bên cạnh: "Sếp Trần, thang máy đến rồi."
Cô ra hiệu cho Trần Trác đi vào thang máy.
Trần Trác cũng không vội, vẫn nhìn thẳng vào cô: "Luật sư Lâm, xin mời, ưu tiên phụ nữ."
"..." Lâm Vụ liếc nhìn anh, cũng không khách sáo với anh, bước vào thang máy trước.
Cuộc đối thoại cứ thế bị cắt ngang, sau khi vào thang máy lên tầng một, người trong thang máy cũng nhiều hơn.
Lâm Vụ không nói gì, Triệu Vũ Hân cũng rất có chừng mực không hỏi thăm cuộc sống tình cảm của sếp bên đối tác nữa.
Mãi đến khi cô ấy theo Lâm Vụ đến công ty luật, vào phòng làm việc của cô rồi cô ấy mới không khỏi cảm thán: "Trời ạ."
Lâm Vụ vô thức đáp lại: "Sao vậy?"
Triệu Vũ Hân đứng trước bàn làm việc của cô: "Chị Vụ Vụ, em không ngờ lại có người mà sếp Trần chưa theo đuổi được đấy."
Lâm Vụ nhướng mắt, "Bộ anh ấy đang theo đuổi ai à?"
Triệu Vũ Hân sửng sốt: "Không phải sao?"
Cô ấy không để ý tới sự khác thường của Lâm Vụ, nhớ lại cuộc đối thoại vừa rồi giữa mình và Trần Trác: "Ý của sếp Trần vừa rồi là đang theo đuổi ai đó mà chưa theo đuổi được, đúng không?"
Lâm Vụ: "Chưa chắc."
Cô lại không cảm thấy đối phương đang theo đuổi ai đó. Lâm Vụ mở máy tính ra, ngồi trên ghế làm việc thong thả nói: "Mấy ông sếp này hay nói chuyện kiểu gài bẫy, biết đâu chỉ đang bẫy em thì sao? Chúng ta là luật sư, không thể rơi vào cái bẫy lời nói của họ được."
"Hả?" Triệu Vũ Hân há hốc mồm, ngơ ngác nhìn Lâm Vụ, do dự hỏi, "Nghiêm trọng vậy sao?"
Lâm Vụ khẽ gật đầu: "Lời của mấy ông sếp đó em chỉ nên nghe cho vui thôi."
Triệu Vũ Hân khẽ chớp mắt, bỗng dưng cảm thấy lời nói của Lâm Vụ hôm nay có chút nhạy cảm.
Nhưng nghĩ lại thì Lâm Vụ nói cũng rất có lý. Đàn ông giỏi nhất là nói dối. Nói không chừng sếp Trần trên lầu cũng vậy. Một người đàn ông như anh nếu thật sự đã theo đuổi ai đó thì làm gì có chuyện bị từ chối?
Nghĩ như vậy, Triệu Vũ Hân gật đầu thật mạnh: "Chị Vụ Vụ nói rất đúng, là em ngây thơ quá."
Lâm Vụ: "...."
Cô cũng không biết Triệu Vũ Hân nghĩ đi đâu, có chút buồn cười bảo: "Ừ, đi làm việc đi, đừng quên khẩu hiệu tự gây dựng sự nghiệp của em."
Triệu Vũ Hân: "... Vâng, chị uống cà phê không?"
Lâm Vụ đang định gật đầu thì chợt nghĩ đến lời dặn dò hôm qua, cô giơ tay chống huyệt Thái Dương: "Không cần đâu."
Tối qua cô ngủ khá ngon, tạm thời không cần cà phê để tỉnh táo tinh thần. Với lại trước sau gì buổi chiều cô cũng phải uống một ly cà phê. Trước đây một ngày uống ba bốn ly, bây giờ không thể bỏ hẳn được nhưng cũng phải kiềm chế bản thân một chút, giảm xuống còn một ly hoặc hai ly mỗi ngày.
Sau khi Triệu Vũ Hân đi ra ngoài, Lâm Vụ trả lời một số email quan trọng.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!