Nghe câu trả lời của cô, Lâm Phi Phi và Hà Gia Vân liếc mắt nhìn nhau. Cả hai đều rất kinh ngạc vì Lâm Vụ nhắc đến tên Trần Trác khi nói về những "chuyện vui vẻ".
Trần Trác làm cho cô vui vẻ.
Trần Trác chính là "chuyện" khiến cô vui vẻ.
Lâm Vụ vốn dĩ không muốn nói ra cái tên này. Nhưng cô cũng hiểu là khi đối mặt với Lâm Phi Phi, tốt nhất mình nên thành thật. Trên đường tới đây cô đã rối rắm rất lâu, cuối cùng vẫn nói cho họ biết cái tên này.
"Anh ấy đã làm chuyện gì đặc biệt khiến cậu vui vẻ sao?" Lâm Phi Phi hỏi rõ ràng, "Hay là cậu nhìn thấy anh ấy là thấy vui rồi?"
Lâm Phi Phi biết nhân vật Trần Trác này, Lâm Vụ không giữ bí mật với Hà Gia Vân, cũng không có bí mật gì trước mặt bác sĩ tâm lý Lâm Phi Phi. Tuy nhiên, ngay từ ban đầu Lâm Phi Phi đã tự nhận ra điều đó.
Trước khi Lâm Vụ và Trần Trác gặp nhau rồi "hẹn hò", chất lượng giấc ngủ và trạng thái tinh thần của cô rất kém. Hầu như chỉ cần cô không bận việc gì quá gấp cần giải quyết ngay, Hà Gia Vân sẽ đưa cô đến gặp Lâm Phi Phi để tư vấn tấm lý và ngủ một giấc mỗi tuần một lần.
Ba người là bạn học đại học, nhưng ban đầu Lâm Phi Phi và Lâm Vụ, Hà Gia Vân không mấy quen biết nhau. Họ không phải sinh viên cùng chuyên ngành, cô ấy chỉ là tình cờ biết được tình hình của Lâm Vụ rồi tình nguyện làm bác sĩ tâm lý cho cô. Thời gian lâu dần, ba người cũng trở nên quen thuộc.
Lâm Vụ sửng sốt, ngước mắt nhìn Lâm Phi Phi: "Hai cái này có gì khác nhau sao?"
Lâm Phi Phi: "Cậu hỏi như vậy, tức là cậu biết có chỗ khác nhau."
Lâm Vụ không nói gì.
Lâm Phi Phi rũ mắt, cứ thế nhìn cô.
Một hồi lâu sau, Hà Gia Vân ở bên cạnh lên tiếng: "Hay là tớ ra ngoài trước nhé?"
Cô ấy sợ Lâm Vụ không muốn phân tích tâm lý của mình trước mặt cô ấy. Cô ấy và Lâm Vụ là bạn thân, nhưng dù sao cô ấy cũng không phải bác sĩ tâm lý.
"... Không cần đâu." Lâm Vụ là người đầu tiên phản ứng lại, nhìn cô ấy rồi nói, "Tớ không ngại cậu ở đây."
Hà Gia Vân ở bên cạnh, cô sẽ càng can đảm hơn.
Sau một hồi im lặng, Lâm Vụ thẳng thắn thừa nhận: "Cả hai đều có."
Ban đầu cảm giác này vẫn chưa rõ ràng lắm. Lần đầu gặp Trần Trạc, Lâm Vụ có ấn tượng với anh là vì anh có giọng nói hay, thứ hai là ngoại hình đẹp mắt. Cô chỉ đơn thuần là bị vẻ ngoài của anh hấp dẫn.
Sau khi gặp nhau thường xuyên hơn và cũng hiểu rõ nhau hơn, Lâm Vụ không thể không thừa nhận rằng sự chu đáo và dịu dàng của Trần Trác khiến cô cảm thấy ấm áp trong lòng
Chỉ là cô không muốn thừa nhận.
Lâm Vụ không muốn quan hệ của họ vượt qua ranh giới, cô cảm thấy khu vực bên trong ranh giới là khu vực an toàn, mà cô lại không biết chắc nếu vượt quá ranh giới thì sẽ như thế nào. Thế nên cô sẽ vô thức tránh né và chống cứ.
Giống như những người mới học bơi.
Khu vực nước cạn an toàn hơn, con người sẽ theo bản năng ở trong khu vực nước cạn. Khu vực nước sâu quá nguy hiểm và quá mạo hiểm đối với những người mới học bơi.
Bọn họ không dám dễ dàng thực hiện bước đi quan trọng, đó là đặt chân xuống vùng nước sâu.
Lâm Vụ không phải là người mạo hiểm.
Cô là người mới học bơi, thậm chí còn chưa học bơi thành thạo. Cô chỉ muốn ở lại khu vực nước cạn mà mình cảm thấy an toàn. Nếu tiến thêm một bước, cô sợ sẽ xuất hiện điều bất ngờ gì đó mà cô không thể kiểm soát được.
Lâm Phi Phi ngước mắt lên, hạ giọng nói: "Có thể nói cho tớ biết gần đây anh ấy đã làm gì khiến cậu cảm thấy đặc biệt nhất không?"
"..." Lâm Vụ ừ một tiếng, hé miệng nói, "Anh ấy... sinh nhật tuần trước của tớ, có lẽ anh ấy đã cố tình bay về nước để chúc mừng sinh nhật tớ."
Hà Gia Vân: "?"
Cô ấy sửng sốt, trừng to mắt nhìn Lâm Vụ, "Sao tớ không biết chuyện này nhỉ?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!