Chương 8: (Vô Đề)

Rời khỏi văn phòng, Lâm Vụ nhận được không ít ánh mắt tò mò của các đồng nghiệp.

Lúc đi tới cửa, một vị luật sư cấp cao còn hỏi cô một câu:

"Tối nay có hẹn với khách hàng à?" 

Ngoại trừ tình huống đặc biệt thì Lâm Vụ chưa từng rời khỏi công ty luật lúc hơn sáu giờ chiều. Cũng bởi vậy mà các đồng nghiệp thường xuyên tăng ca của công ty rất bất ngờ với việc hôm nay cô tan làm sớm. 

Lâm Vụ mỉm cười đáp: Vâng ạ. 

Khách hàng tương lai cũng được xem là khách hàng nhỉ? 

Luật sư quen biết cười cười, nhẹ giọng nói:

"Chúc cô mọi việc thuận lợi nhé." 

Lâm Vụ mỉm cười:

"Mượn lời chúc phúc của luật sư Cao." 

.... 

Đến bãi đỗ xe, Lâm Vụ vừa đi về phía xe mình vừa lơ đãng liếc nhìn sang bên kia, trông thấy một chiếc xe quen mắt. 

Sao Trần Trác vẫn chưa đi?

Chẳng lẽ anh đang đợi cô sao? 

Suy nghĩ này vừa xuất hiện đã bị Lâm Vu gạt bỏ. Lúc cô ngồi vào xe, màn hình điện thoại bỗng sáng lên. 

Cô cụp mi mở ra xem, là tin nhắn từ người đang ngồi ở một chiếc xe khác: [Luật sưu Lâm, đi thôi.] 

Lâm Vụ: [... Tôi biết đường.] 

Cho dù cô không biết đường thì bây giờ cũng đã có hướng dẫn chỉ đường. 

Trần Trác: [Ừm, là tôi lo lắng nhiều rồi.] 

Câu nói này khiến Lâm Vụ ngẩn ra, cầm di dộng thất thần một lúc lâu. 

Mãi cho đến khi nghe thấy tiếng động cơ cách đó không xa, Lâm Vụ mới cúi đầu trả lời một câu: [Sếp Trần dẫn đường đi.] 

Thời điểm này xe cộ rời khỏi toà nhà văn phòng rất nhiều, thành ra khi Lâm Vụ và Trần Trác một trước một sau rời đi lại không có ai chú ý đến. 

Đang giờ cao điểm nên đường xá có hơi tắc nghẽn. 

Lâm Vụ thong thả đi theo sau Trần Trác, lúc đèn đỏ, cô còn bớt chút thời gian trả lời Hà Gia Vân. 

Hơn hai mươi phút sau, hai người đến nhà hàng tư nhân. 

Lâm Vụ đi chậm hơn Trần Trác hai phút, chờ cô lái xe vào bãi đỗ xe, thu dọn đồ đạc xuống xe, Trần Trác đã đứng bên gốc cây chờ cô. 

Bên ngoài gió lớn làm rối tung mái tóc ngắn đen nhánh của anh, có mấy sợi tóc rủ xuống trước trán khiến cho gương mặt anh tuấn càng thêm sâu thẳm. 

Đôi mắt hẹp dài giấu sau lớp kính mỏng ban ngày giờ đang dừng lại trên người cô. Lúc Lâm Vụ nhướng mắt nhìn qua, bắt gặp ánh mắt đó, tim cô như lỡ mất một nhịp. 

Im lặng giây lát, cô tìm đề tài nói chuyện:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!