Lâm Vụ rũ mắt, lịch sự bắt tay với anh.
Lòng bàn tay chỉ dán vào nhau mấy giây nhưng Lâm Vụ vẫn cảm nhận được nhiệt độ của anh, chạm được vết chai không quá rõ ràng ở nơi đó.
Anh thường xuyên rèn luyện thể hình, thỉnh thoảng hình như còn tham gia các hoạt động leo núi, thế nên da thịt trên tay không được nhẵn nhụi mềm mại cho lắm.
Về điểm này cô hiểu rất rõ.
Dù sao bàn tay hay ngón tay của anh cũng đã từng nhiều lần để lại dấu vết trên người cô.
Trong phút chốc, Lâm Vụ lại có chút hốt hoảng. Cho đến khi Trần Trác gãi nhẹ vào lòng bàn tay cô, cô ngẩng đầu nhìn anh, kiềm chế lại vẻ mặt kinh ngạc, giả vờ bình tĩnh trả lời một câu: "Sếp Trần, nghe danh đã lâu."
"……"
Giới thiệu đơn giản xong, Trần Trác ngồi xuống bên kia bàn hội nghị, đối diện với Lâm Vụ.
Lý Hạng nói qua mục đích Trần Trác đến công ty luật, nội bộ công ty chứng khoán Phong Hành xuất hiện vấn đề tranh chấp, cần tìm đoàn luật sư hợp tác với phòng pháp chế của công ty để xử lý.
Về phần tìm đoàn luật sư nào, công ty chứng khoán Phong Hành vẫn chưa đưa ra quyết định cuối cùng.
Sau đó Lý Hạng nói gì Lâm Vụ quả thật không nghe kỹ lắm. Sự chú ý của cô vẫn còn tập trung vào lòng bàn tay vừa bị Trần Trác cào nhẹ, cô không ngờ.... Trần Trác lại dám ở trước mặt nhiều người làm ra hành động vừa lỗ mãng lại thân mật như vậy với cô.
Anh chắc chắn rằng mình sẽ không bị vạch trần ngay tại chỗ sao?
Lâm Vụ hơi nhíu mày nhìn Trần Trác.
Phát hiện ánh mắt của cô, kẻ đầu xỏ lại hờ hững nhìn thoáng qua cô, dáng vẻ nhàn nhã, sắc mặt lãnh đạm.
Lâm Vụ hơi khựng lại, có chút không vui dời tầm mắt đi.
Một lát sau, màn hình điện thoại mà cô kẹp trong cuốn sổ sáng lên.
Trần Trác: [Luật sư Lâm.]
Lâm Vụ rũ mắt, nhìn chằm chằm dòng "Đối phương đang nhập
"trên màn hình. Vài giây sau, hộp thoại bật ra tin nhắn mới: [Tình thế cấp bách, mong luật sư Lâm thứ lỗi.] Nhìn thấy câu này, Lâm Vụ rất muốn hỏi anh là tình thế cấp bách chỗ nào? Nhưng bỗng nhiên cô kịp phản ứng lại, lúc mình và Trần Trác bắt tay nhau, hình như cô có hơi mất tập trung. Ý thức được điểm này, Lâm Vụ rất hối hận. Nghẹn lời chốc lát, cô đang định soạn tin nhắn trả lời thì một đồng nghiệp ngồi bên cạnh cô nhích lại gần, tầm mắt dừng lại trên màn hình điện thoại của Lâm Vụ:"Luật sư Lâm, cô đang nói chuyện....
"Không đợi cô ta nói hết lời, Lâm Vụ đã khóa điện thoại lại. Động tĩnh của hai người bên này khá lớn, Lý Hạng đang nói chuyện cũng hơi khựng lại, nhìn thoáng qua các cô rồi mới tiếp tục hoàn thành đề tài đang nói dở."……
"Nửa sau của cuộc họp, Lâm Vụ không dám lơ là nữa. Đồng nghiệp ngồi bên cạnh cô cũng lặng lẽ xê dịch sang bên cạnh, nghiêm túc ngồi thẳng người. - Cuộc họp kết thúc, các đồng nghiệp lục tục đứng dậy rời đi. Lâm Vụ lề mề đến cuối cùng, lúc bước ra khỏi phòng họp, Lý Hạng tiễn nhóm của Trần Trác đến cửa thang máy quay về bỗng nhìn cô rồi trầm giọng nói:"Lâm Vụ, đến phòng làm việc của anh một lát.
"Các luật sư khác biết tình hình trong phòng họp, vô cùng ăn ý nhìn Lâm Vụ với ánh mắt đồng cảm. Lâm Vụ:"...
"Nào có khoa trương như thế. Lý Hạng tìm cô chắc không phải nói về vấn đề cô không nghiêm túc túc trong cuộc họp đâu. Cô đi theo Lý Hạng vào văn phòng của anh ấy, Lý Hạng khẽ hất cằm ra hiệu:"Ngồi đi.
"Lâm Vụ cũng không khách sáo với anh ấy, kéo ghế đối diện ngồi xuống. Lý Hạng nhận điện thoại trước, chờ cúp máy mới rảnh hỏi Lâm Vụ:"Uống gì không?"
"Em vào đây không phải để ăn mắng à?" Lâm Vụ nói, "Thôi không uống đâu.
"Lý Hạng không chút cảm xúc liếc cô:"Ai dám mắng em chứ?"
"Thì ông chủ đấy.
"Lâm Vụ nói đùa. Lý Hạng khẽ chậc một tiếng, giọng nói có chút chua xót:"Trong những người chủ dám mắng em chắc chắn không có anh đâu.Lâm Vụ nghi hoặc:Sao lại nói thế?"
"Anh mà dám mắng em, vị đại tiểu thư đang nằm ở nhà kia sẽ phi tới đây cãi nhau với anh ngay." Lý Hạng nói thẳng.
Đại tiểu thư trong miệng anh ấy đương nhiên là Hà Gia Vân. Hà Gia Vân và Lâm Vụ là bạn học đại học, còn với Lý Hạng thì là thanh mai trúc mã từ nhỏ, đôi oan gia vui vẻ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!