Chương 34: (Vô Đề)

Câu trả lời của Trần Trác khiến mọi người trong phòng bao rơi vào hoang mang.

Phải mà cũng không phải là sao? 

Vậy là rốt cuộc anh còn độc thân hay không? 

Có người không nhịn được lẩm bẩm: "Sếp Trần nói chuyện ẩn ý quá, chúng tôi nghe không hiểu." 

Trần Trác nhướng mày, cong môi hỏi: "Vậy à?" 

"Đúng mà." Vị đồng nghiệp ban đầu hỏi Trần Trác còn độc thân không tiếp lời, "Sếp Trần, anh có thể giải thích rõ hơn một chút được không? Để chúng tôi không phải tò mò nữa." 

Lâm Vụ nghe vậy thì liếc mắt nhìn vị đồng nghiệp kia. Cô nhớ đối phương là sinh viên vừa mới tốt nghiệp, là trợ lý luật sư của một thành viên hợp danh cấp cao trong công ty luật, nổi tiếng dám nghĩ dám nói. 

Trần Trác mỉm cười, không nói gì ngay. 

Nhìn tình huống này, Lý Hạng kịp thời lên tiếng phá vỡ cục diện bế tắc: "Nói gì vậy? Sếp Trần..." 

Còn chưa nói hết câu, Trần Trác đã mỉm cười nói: "Không sao." 

Anh ngước mắt nhìn mấy cô gái đang hỏi, vẫn cười cười: "Không phải tôi muốn khiến mọi người tò mò." Anh dừng lại giây lát, "Đúng là tôi có người mình thích rồi." 

Mọi người sửng sốt, chợt hiểu ra tại sao anh lại nói mình độc thân nhưng cũng không phải độc thân. 

Trần Trác có người mình thích, nhưng cả hai vẫn chưa đến với nhau. 

Trong lúc nhất thời, mọi người không khỏi xôn xao. 

"Sếp Trần.... mà cũng có lúc không theo đuổi được người khác á?" 

Trần Trác ừ một tiếng, bình tĩnh liếc nhìn người nào đó đang cụp mi run rẩy, nói đùa: "Tôi cũng đâu phải là Nhân Dân Tệ."   

Không thể khiến tất cả mọi người đều thích anh. 

Nghe anh nói vậy, mọi người bỗng nhiên không biết nên tiếp lời thế nào. 

Yên lặng giây lát, có người hiếu kỳ hỏi: "Người sếp Trần thích chắc là ưu tú lắm nhỉ?" 

"Rất ưu tú." Ánh mắt Trần Trác lại rơi vào người đối diện, trả lời, "Cực kỳ ưu tú." 

Mọi người ngẩn ra, vừa cảm thấy một người ưu tú như vậy anh chưa theo đuổi được cũng là chuyện bình thường, vừa cảm thấy chuyện này thật sự rất khó tin. 

Dù sao anh cũng là Trần Trác – giám đốc điều hành của Phong Hành, vừa đẹp trai giàu có lại quyền lực, năng lực cũng hơn người bình thường. 

Mọi người còn nghe phong thanh rằng trước khi được điều chuyển đến chi nhánh của Phong Hành, Trần Trác đã đạt được một số thành tích. 

Với một người đàn ông như anh, mọi người không cho rằng anh cần phải theo đuổi một ai đó, cũng không cho rằng vẫn còn người mà anh không theo đuổi được. 

Cho dù đối phương có ưu tú hơn nữa thì cũng đều bị Trần Trác hấp dẫn. 

Đây là tư tưởng phiến diện của đa số mọi người. 

Sau khi Trần Trác nói câu này, Lý Hạng cũng có chút tò mò. Anh ấy nghiêng đầu nhìn Trần Trác, khẽ nhướng mày: "Tôi cũng muốn làm quen với người có thể khiến sếp Trần khen ngợi như vậy." 

Trần Trác bật cười: "Luật sự Lý, như vậy không thích hợp lắm đâu." 

Lý Hạng: "Chỉ muốn biết người sếp Trần thích là thần thánh phương nào thôi mà. Tôi không có ý gì khác." 

Trước đây anh ấy không nhận ra, hóa ra Trần Trác lại là người đa cảm như vậy. 

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!