Chương 44: Nhường đường cho cô phóng biển

Toàn trường tĩnh mịch, yên tĩnh như gà.

Thân Tang bị điểm tên bỗng toát ra các loại ý nghĩ "Phương thức mở mắt không đúng", "Chắc ta còn đang nằm mơ".

Sao cậu ta có thể nghe được Lăng tam lang ngang ngược ương ngạnh nói xin lỗi với mình?

"Cậu có lỗi gì với ta?"

Thân Tang không dám tin.

Tên Lăng Triều này đổi tính, hay là mặt trời mọc lên từ phía tây?

Lăng Triều vừa thẹn vừa giận, tức giận hai má nhiễm đỏ ao nổi bật dưới ánh mặt trời chói mắt.

"Ta có lỗi với cậu, hôm qua không nên lỡ tay đánh cậu, c*̃ng không nên mắng cậu, càng không nên nhục nhã cậu là chó săn của Tần Thiệu..."

Một chuỗi lời nói này là nhắm mắt lại nói.

Lăng Triều gấp gáp không thể chờ nổi lời xin lỗi của Thân Tang, tức giận đến độ bại lộ bản tính.

"Ta đã nói xin lỗi rồi, cậu cũng nên nói một câu 'Không sao' đi chứ!"

Ánh mắt Thân Tang sâu kín nhìn Lăng Triều, nhìn đến tóc gáy đối phương sững lên.

Tần Thiệu bất đắc dĩ nói: "Lăng tam lang, cái này của cậu mà là xin lỗi à, rõ ràng là đến trả thù."

Lăng Triều tức giận đến gương mặt càng đỏ, hốc mắt tràn ngập hơi nước, tự dưng cho người ta thị cảm hai người Tần Thiệu thông đồng khi dễ cậu ta.

"Nếu cậu không chấp nhận, ta sẽ để cậu ở thư viện Thiên Môn..."

Vừa muốn nói hù, khóe mắt bỗng nhiên chạm phải cặp mắt cười hờ của Bùi Diệp.

Cậu ta ừng ực một tiếng, nuốt nước bọt kèm lời chưa nói trở về.

Yêu thuật của yêu nữ này quá tà dị, nhẫn nhất thời gió êm sóng lặng...

"Để ta không thể học tiếp ở thư viện Thiên Môn?"

Lăng Triều lật qua lật lại chỉ có mấy kịch bản uy h**p này, Thân Tang có thể đọc ngược như chảy.

"Không, nếu cậu không tiếp nhận, vậy ta lại xin lỗi lần nữa."

Loại vật tên tiết tháo này ném đi một lần rất dễ dàng thả bản thân, Lăng Triều c*̃ng đột phá hạn cuối của mình.

Thân Tang: "..."

Hôm nay không phải Lăng Triều có bệnh thì là cậu ta có bệnh.

"Ha... Náo nhiệt vậy à."

Bùi Diệp từ thang lầu xuống tới, cười khẽ nhìn Lăng Triều.

Thiếu niên bị ác mộng liên tiếp giày vò đến tinh thần tiều tụy, đáy mắt còn hiện chút màu xanh, không hiểu sao trông đáng thương.

Bùi Diệp khẽ dựa gần, Lăng Triều liền vô thức lui lại mấy bước.

Chi tiết này khiến Thân Tang chú ý.

Cậu ta bỗng nhiên nhớ tới hôm qua Bùi Diệp nói "Chậm nhất ngày mai, tên nhãi kia sẽ quay lại đuổi theo cậu nói xin lỗi" .

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!