Editor: Đào Tử
_____________________________
Hai người Bùi Diệp chạy vội trở về.
Tần Thiệu chạy gần như muốn hụt hơi.
May mắn chỗ bọn họ dạo phố cách khách đ**m ngủ lại không xa lắm.
Vừa chạy đến đầu đường liền nhìn thấy bách tính vây quanh một vòng trước cửa khách đ**m xem náo nhiệt.
"Tất cả nhường đường một chút!"
Bùi Diệp thừa dịp hỗn loạn rút ra cây côn trắng.
Xuyên qua đám người mới phát hiện Lê Thù nói "Thân Tang xảy ra chuyện" và "Xảy ra chuyện" bản thân tưởng tượng cách biệt một trời.
Đại sảnh khách đ**m chia ba nhóm người, đứng tách nhau rõ ràng.
Thân Tang và một thanh niên hơn hai mươi tuổi đứng cùng một chỗ, Lê Thù ngồi cách đó không xa quan sát.
Một thiếu niên lang buộc tóc đuôi ngựa cao y phục đỏ tay áo hẹp, bên hông đeo đai da đen, mười mấy tên tay chân ăn mặc thống nhất đi theo phía sau, từng tên hung thần ác sát.
Ngoại trừ hai nhóm người này, còn có một nhóm.
Còn lại một nhóm cũng có hai người, thiếu niên dẫn đầu mũi cao mắt sâu, mày kiếm sắc bén, tuổi còn nhỏ đã có một cỗ uy thế không giận tự uy.
Thiếu niên bên cạnh cậu ta chắc là kiểu thư đồng, đang cẩn thận thuyết phục cái gì đó, gấp đến độ trán đổ mồ hôi.
Khách đ**m bị đập một bộ phận, trán Thân Tang c*̃ng mang vết bầm đen.
"... Chỗ các ngươi còn muốn mở ở trấn Thiên Môn hay không, ngươi có muốn đi học ở thư viện Thiên Môn tiếp không?"
Tướng mạo thiếu niên áo đỏ thanh tú nhưng lại vênh váo hung hăng, trong tay còn cầm một cây roi màu nâu.
Thân Tang cả giận nói: "Muốn ra vẻ uy phong về nhà cậu chơi đi, tại đây ức h**p dân chúng thấp cổ bé họng tính là gì?"
Thiếu niên áo đỏ hai tay ôm ngực.
"Dân chúng thấp cổ bé họng là ngươi tự mình đưa đầu ra muốn chịu roi của ta, ta thỏa mãn ngươi, trái lại là ta không phải? Thân Tang, đừng tưởng rằng quan hệ giữa ngươi và Tần Thiệu tốt, làm chó nhà cậu ta, liền cho rằng mình là môn sinh Tần thị. Tần Thiệu cũng không dám chính diện khó xử với ta."
Thân Tang giận tiến lên trước, lại bị huynh trưởng đồng hương sau lưng ngăn lại.
"Đừng hành động theo cảm tính!"
Thân Tang vừa tức vừa giận, hai tay nắm chặt thành quyền, móng tay cắt chỉnh tề khảm sâu vào thịt trong lòng bàn tay.
Lúc này, tên thiếu niên mũi cao mắt sâu kia cất bước chuẩn bị đứng ra.
Cậu ta đang muốn mở miệng, Bùi Diệp lên tiếng cắt ngang động tác của cậu ta.
"Thân Tang, ai đánh cậu thành bộ dạng này?"
Giọng nữ đột nhiên xuất hiện hấp dẫn lực chú ý mấy người ở đây, Thân Tang nhìn thấy Bùi Diệp cầm theo cây gậy trắng từng lấy đầu trăm tên binh phỉ kia, mí mắt nhảy gấp một cái.
Cô trở về lúc nào?
Lê Thù ngồi một góc khoa tay thủ thế, công lao thâm tàng.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!