Chương 32: Dựa vào nón xanh cứu nước

Editor: Đào Tử

____________________________

Cái này còn không tính là yêu?

Bùi Diệp tuyệt đối không tin.

Quả nhiên là thế giới phó bản bị chi tiết thế thân chi phối.

"Nghe giống như là một đoạn yêu hận tình thù dăm ba câu nói không hết."

Bùi Diệp thiếu chút vỗ tịch đệm bên cạnh ra hiệu đại huynh đệ Cố Ương ngồi lại đây, vừa uống trà vừa chia sẻ quá khứ máu chó "Thống khổ".

"Chúng ta có nhiều thời gian, Cố tiên sinh có thể từ từ nói."

Có cái gì không vui, nói ra để cục cưng hóng với.

Nếu như đó là trong trò chơi, Bùi Diệp sẽ thu được một thông báo[ Cố Ương quăng 'Ánh mắt tử vong' với ngài ].

Hai mắt Cố Ương hiện ý lạnh: "Yêu hận tình thù? Có hận có thù, không có yêu và tình."

"Vậy ta cũng muốn nghe." Bùi Diệp hiểu rõ cười cười, chọc thủng trò xiếc dời chủ đề của Cố Ương, "Nói chứ, bản lĩnh đánh trống lảng của Cố tiên sinh cũng không yếu. Vấn đề của ta là 'Thân phận của ta có vấn đề sao', câu trả lời tiên sinh cho ra lại là 'Dung mạo cô giống cố nhân của ta', vẫn chưa trả lời chính diện. Thứ ta muốn nghe không phải những thứ này."

"Vậy cô muốn nghe cái gì? Chẳng lẽ cô cho rằng một cô nhi ngay cả hộ tịch lộ dẫn cũng không có như mình sẽ là con cháu của chí hữu ta?" Cố Ương không chút lưu tình đập tan phỏng đoán của Bùi Diệp, ánh mắt ảm đạm phức tạp nói, "Nếu cô đầu thai sớm vài năm, có lẽ có khả năng này."

Bùi Diệp: "..."

Mặt ngoài nhìn như cười hì hì, trong lòng rất muốn chửi mẹ.

Bị đứa nhóc chừng ba mươi tuổi diss, thân là quân đoàn trưởng tiền nhiệm, cô cũng cần mặt mũi nha.

"Được thôi, xem ra có vẻ là ta nằm mơ ban ngày nhiều rồi."

Trên mặt Bùi Diệp tỏ vẻ tiếp thu giải thích của Cố Ương, trong lòng có hay không chỉ có chính cô rõ ràng.

"Vậy ngài có thể kể thêm về chuyện người chí hữu ấy? Ngài muốn ta mang gương mặt này lên đến vị trí 'Dưới một người trên vạn người', hù dọa người sẽ hoảng loạn ngài nói... Xét cẩn thận là ngài đang lợi dụng ta? Thân là người bị lợi dụng, đồng thời c*̃ng là người thu lợi từ ngài, dù sao ta cũng nên có tư cách biết một chút bí mật chứ? Kẻo không biết gì bởi vì gương mặt này bị người ta xử lý, nếu có điểm đề phòng, ta có thể sống lâu một tí."

Cố Ương khẽ liếc Bùi Diệp: "... Chí hữu của ta..."

Hai mắt rơi vào khoảng không, dường như đắm chìm trong hồi ức xa xăm.

Bùi Diệp vừa nghe vừa gật đầu, thậm chí muốn lấy ra một hộp bắp rang.

Ai ngờ câu tiếp sau của Cố Ương lại là --

"Cũng là trời cao đố kỵ anh tài, không có gì đáng nói."

Bùi Diệp: "..."

Quần đã cởi giờ nói cho cô nghe cái này?

"Vậy dẫu sao cũng nên nói cho ta, chí hữu của ngài đắc tội người nào? Người ấy là thể nhược mất sớm hay là gặp ám toán?"

Chính tuyến phó bản là bán một trăm cái nón xanh cho triều đình Triều Hạ, dù không có Cố Ương đẩy một tay, Bùi Diệp cũng sẽ phát triển theo phương hướng này, cử động của Cố Ương gãi đúng chỗ ngứa. Nhưng trước đó, cô cũng nên biết rõ chí hữu của Cố Ương

-- Cũng chính là gương mặt giống với Tiểu Lục

-- Đến tột cùng từng đắc tội ai. Bùi Diệp có thể lực một người hàng mười tên, không sợ âm mưu tính toán, không có nghĩa là cô thích bị địch nhân âm thầm nhìn chằm chằm.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!