Editor: Đào Tử
____________________________
Sắc trời tối mịt, trăng sáng treo cao.
Khi phần lớn bách tính chìm vào mộng đẹp ngon ngọt, thì những khu dân cư lân cận lại càng có sức sống, người đi đường không giảm trái lại còn tăng.
Đa phần người đi đường đều là đàn ông trai tráng ăn mặc khác nhau, lời nói đặc khẩu âm, khi thì gật gù đắc ý hết nhìn đông tới nhìn tây, khi thì trêu chọc những cô gái đi ngang qua. Ngoại trừ bọn hắn, còn lại chính là các cô gái tựa bên cạnh cửa, cạnh cửa sổ hướng ra phía ngoài nhìn ra xa vung khăn.
Tuổi bọn họ bất đồng.
Tuổi nhỏ cũng chỉ mười một mười hai tuổi, lớn tuổi có ba bốn ba lăm.
Điểm giống nhau duy nhất là từng người trang điểm đậm diễm lệ, quần áo quá đơn bạc dưới cái thời tiết này.
"... Thì ra đây chính là dựa kề người đẹp..."
Mặc dù Tần Thiệu không có nhìn xung quanh, nhưng vô ý nhìn thấy các cô gái mặc hở hang cũng sẽ đỏ mặt, biểu lộ tràn ngập hiếu kỳ cố kìm nén.
"Nghe cậu nói vậy, cậu chưa từng tới?"
Tần Thiệu đàng hoàng nói: "Từng có đồng môn mời... Chỉ là ta không thích mà tổ phụ bọn họ c*̃ng không cho phép."
Bùi Diệp: "..."
Nếu cô nhớ không lầm, Tần Thiệu cũng mới mười hai tuổi mà?
"Cậu và vị đồng môn ấy quan hệ tốt không?"
Tần Thiệu không rõ ràng cho lắm, nhưng vẫn lắc đầu.
"Quen biết hời hợt."
Bùi Diệp nói: "Ta cũng cảm thấy loại người này không đáng quen thân. Ta nhớ cậu vừa tròn mười hai tuổi, trước khi du học cũng mới mười một? Dụ dỗ đứa trẻ mười một tuổi đi ngõ liễu trăng hoa, nếu lực khắc chế của cậu không sâu, có lẽ sẽ sa vào đây ngay, nghiêm trọng hơn sẽ còn triệt để phế."
Cô vẫn kiên định với nguyên tắc ba mươi trở xuống đều là vị thành niên.
Dù là Tần Thiệu mười hai tuổi đặt trong mắt người ngoài đã là người hơi lớn.
Hai tay Thân Tang khép trong tay áo, nhắc nhở Bùi Diệp một chuyện.
"Tuổi Bùi nghĩa sĩ có vẻ còn nhỏ hơn Thiệu đệ mấy tháng."
Tiêu chuẩn kép thì thôi, giọng điệu giáo huấn người còn rất có dáng vẻ trưởng bối.
Thân Tang khá may mắn có mình đi theo.
Nếu để tổ phụ Thiệu đệ biết cháu mình du học bơi tới ngõ liễu trăng hoa, Thân Tang cảm thấy ông ấy sẽ có loại xúc động trời đất tối sầm ngay.
"Ta chỉ là hiếu kỳ đến xem, chỉ động mắt không động tay chân."
Bùi Diệp nói hùng hồn ưỡn ngực ngẩng đầu.
Lê Thù trầm mê chơi game đột nhiên bổ một đao.
"Theo ta thấy, ngược lại ân nhân am hiểu rất sâu là đằng khác."
Tuổi nhỏ như Tần Thiệu, chín chắn như Thân Tang, hai thiếu niên choai choai ít nhiều còn có hiếu kỳ với nơi đây.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!