Cô Tô Khuynh thấy mọi người ở đây đều đang sôi nổi suy đoán, rơi vào trạng thái mất khống chế. Hắn nhanh chóng vận linh khí, giọng nói của hắn truyền khắp mọi góc quảng trường Thanh Sơn phái.
"Năm vị tông chủ của các đại tông phái dan díu với Hàm Linh Phi, Hàm Linh Phi lại có thù với Đồ Khả Tình nên cố ý mượn chuyện này để gϊếŧ chết Đồ Khả Tình, muốn khiến nàng không thể xoay người. Tất cả mọi người ở đây đều là người sáng suốt, đều là nhân sĩ tu tiên, ta tin các vị sẽ đưa ra quyết định sáng suốt trong chuyện này."
Từ khi Cô Tô Khuynh ném đạn tồn họa ra sắc mặt năm vị tông chủ đã vô cùng khó coi.
Hiện tại, bởi vì lời nói của Cô Tô Khuynh và bằng chứng trước mắt mà toàn trường đồng loạt reo lên tiếng thảo phạt.
"Gϊếŧ yêu nữ Hàm Linh Phi!"
"Lại dám gây hại cho năm đại tông phái! Ta khinh!"
"Đúng! Gϊếŧ nàng!"
"Kể cả năm vị chưởng môn của các đại tông phái kia nữa! Thật độc ác, đã như thế còn thể diện gì mà đảm nhận chức vị chưởng môn? Còn tư cách gì làm người dẫn đầu?"
"Năm vị chưởng môn nên tự vẫn để tạ tội mới đúng!"
"Đúng! Lấy cái chết đệ tạ tội, lấy cái chết để tạ tội!"
Giọng nói vang lên từ mọi góc của quảng trường.
Hàm Linh Phi vốn còn đang nhu ngược ngã trên mặt đất, hiện tại đã đứng lên, nàng ta nở nụ cười mỉm, gạt bỏ nước mắt nơi khóe mắt.
"Đám ô hợp các ngươi cũng dám đấu với Côn Bằng, thực nực cười!"
Nàng ta không hề che giấu sự kiêu ngạo và cuồng vọng trên mặt mình.
Một thanh trường kiếm xuất hiện trong tay nàng ta.
Thân ảnh của nàng ta nhanh chóng biến mất, ngay lập tức mấy chục người ở xung quanh đột nhiên ngã xuống.
Tất cả đều bị cắt đứt yết hầu.
Rất nhanh, thân hình nàng ta lại xuất hiện trước mặt mọi người.
Y phục vẫn chỉnh tề ngăn nắp như bình thường nhưng không biết từ khi nào trường kiếm trong tay nàng ta đã dính máu, vết máu theo lưỡi kiếm nhỏ giọt xuống mặt đất.
Một tay Hàm Linh Phi cầm kiếm, vẻ mặt khinh khỉnh: "Tu chân giới này cũng chỉ có thế."
Theo giọng nói của nàng ta, hiện trường bắt đầu mở ra cuộc hỗn chiến.
Có vài vị chưởng môn ra lệnh cho đệ tử trong môn triển khai chiến đấu.
Năm đại chưởng môn khác thì giúp đỡ Hàm Linh Phi giằng co với ba người Cô Tô Khuynh, Đồ Khả Tình và chưởng môn Thanh Sơn Phái, Cô Tô Trần.
Mùi máu tươi phủ cả vùng trời, tiếng đánh nhau kêu gào đòi gϊếŧ vang vọng khắp quảng trường.
Thời điểm Nam Nhiễm và Túc Bạch vừa mới bước vào đã nhìn thấy trận hỗn chiến này.
Tiểu hắc cầu tự động cởi xích cho Túc Bạch rồi nhanh chóng trở về trạng thái ngày thường của nó.
Từ rất xa Hàm Linh Phi đã cảm giác có chút gì đó khác lạ.
Tầm mắt nàng ta nhìn về phía Nam Nhiễm đang đứng.
Hàm Linh Phi cười cười, trực tiếp vận khí bay đến trước mặt Nam Nhiễm.
Nàng ta vừa rời đi, năm đại chưởng môn đã lao vào đánh nhau với ba người Đồ Khả Tình.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!