Editor: Nha Đam
Tiểu Bạch......
Phong Thiển có chút giật mình, nhẹ nhàng gọi đối phương một tiếng.
Đang tức giận à...
Mộ Bạch nhìn chằm chằm cô bằng đôi mắt đen nhánh, hắn từ từ đưa bàn tay còn lại ra nhẹ nhàng chạm vào mặt cô.
Đôi mắt sâu thẳm dường như vô thần.
Lòng bàn tay hắn chạm vào mặt cô, nhẹ nhàng vuốt ve.
Sau đó, đôi môi không hề có dấu hiệu mà phủ xuống dưới.
Đôi mắt đen nhánh sâu thẳm dụ hoặc.........
Hắn đã muốn làm như vậy từ rất lâu rồi ...
Rượu đã làm mê loạn suy nghĩ của hắn.
Giống như......
Không muốn nghĩ về bất cứ điều gì ...
Chỉ muốn ... Ích kỷ một lần.
Tiểu Thiển Nhi .......
Thật lâu sau.
Thiếu niên đưa tay nhẹ nhàng vén mái tóc hơi rối của cô, trong đôi mắt lạnh lùng vẫn còn chút sâu thẳm.
Hắn từ từ bế cô lên.
Không nói một lời, bước xuống xe ngựa.
Thiếu niên tuấn tú lạnh lùng với vẻ mặt bình đạm, lặng lẽ ôm cô vào lòng.
Khi bước xuống xe ngựa, Mặc Giang vốn ở một bên hoài nghi, không khỏi bàng hoàng.
Lúc trước, hăn vừa đinh đánh xe đi.
Kết quả là người này trầm mặc tới gần.
Toàn thân đối phương tỏa ra hơi thở lạnh lẽo, ánh mắt hắn rõ ràng là bình tĩnh không gơn sóng, nhưng lại khiến người ta cảm nhận sâu sắc sự nguy hiểm tột cùng.
Hắn thanh đạm nói ra tên mình.
Mộ Bạch.
Quốc sư đại nhân được tôn kính như một vị thần của Thiên Vinh quốc.
Trở thành Quốc sư khi mới 12 tuổi.
Ngay cả bệ hạ cũng phải nhường hắn ba phần.
Nhưng bây giờ, đối phương lại xuất hiện trước mặt hắn với tư thái lạnh băng như vậy.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!