Editor: Nha Đam
Mọi người đã rõ.
Xem ra quy củ của Cửu Châu Các vẫn giống như trước đây.
Đơn linh căn sọ là không có cơ hội vào Cửu Châu Các, chưa nói đến việc trở thành thành viên của Cửu Châu Các.
Các chủ đại nhân nói xong, vị trưởng lão chủ trì kiểm tra thiên phú quay đầu lại nói với mọi người:
"Nếu đã như vậy, thì buổi kiểm tra hôm nay..."
Chờ một chút.
Trưởng lão nói còn chưa nói xong, đã bị cô cắt ngang.
Mọi người đều nghi ngờ nhìn vào Các chủ đại nhân trên ghế chủ tọa.
Cô nghiêng mắt nhìn thiếu niên đang im lặng bên cạnh, nhẹ giọng nói:
"A Khanh, đi kiểm tra đi."
Nam Khanh mím môi, ngước mắt lên nhìn cô.
Lúc trước cô cũng từng nói, muốn để hắn đi kiểm tra thiên phú một chút.
Hắn tưởng đối phương tùy tiện nói thôi nhưng không ngờ cô lại thật sự để hắn kiểm tra thiên phú ở đây.
Điều khiến người khác ngạc nhiên là Phong Thiển xưng hô với thiếu niên này.
A Khanh?
Quá thân mật rồi ...
Thiếu niên này là ai, có liên quan gì đến Các chủ của Cửu Châu Các?
Mọi người không khỏi suy đoán.
Nhưng những người biết thân phận thật sự của Nam Khanh không khỏi trông kỳ quái.
Chỉ là một tiểu nghiệt chủng mà thôi ...
Tại sao lạicó thể được Các chủ của Cửu Châu Các ưu ái như vậy?
Mấy vị tiểu hoàng tử thường bắt nạt thiếu niên lẩm bẩm bất mãn.
Hoàng đế Cảnh Quốc cũng có chút kinh ngạc, cô lại thân thiết với Nam Khanh như vậy.
Nhưng không nói gì cả.
Nam Khanh liếc nhìn Phong Thiển, sau đó đưa mắt lên quả cầu pha lê ở trung tâm đại điện.
Thiếu niên cụp mắt im lặng và bước tới không nói một lời.
Cho đến khi đứng yên trước quả cầu pha lê.
Trong đôi mát đôi mắt đen nhánh của thiếu niên có một chút bàng hoàng.
Có một chút bàng hoàng trong đôi mắt đen của thiếu niên.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!