Editor: Nha Đam
Vừa dứt lời, Quốc sư lạnh lùng nói:
"Bệ hạ, một mình nói chuyện được không?"
Quốc vương ngẩn ra.
Có thể.
...
Sau một nén hương.
Ngự Thư Phòng.
Quốc vương và Hoàng hậu nhìn hai người trước mặt bằng ánh mắt phức tạp.
Mộ Bạch nắm lấy tay cô và nói một cách bình tĩnh:
"Tại sao lại bỏ rơi Tiểu Thiển Nhi, xin hai người có thể cho cô ấy một lời giải thích."
Quốc vương và Hoàng hậu ngạc nhiên trước xưng hô thân mật của Quôc sư đối với Phong Thiển, không khỏi thở dài.
Mười bốn năm trước.
Hoàng hậu đẻ non.
Đây là đứa con đầu lòng của Quốc vương bệ hạ.
Vào ngày hôm ấy, sắc trời âm u.
Bầu trời phía Tây đỏ thẫm.
Người dân của Phong Khải quốc ngạc nhiên nhìn bầu trời kỳ lạ.
Hôm nay, chính là hoàng hậu bị sẩy thai.
Mọi người trong cung điện đều bận rộn đến sứt đầu mẻ trán.
Nhưng đứa nhỏ vẫn chậm chạp không ra.
Cho đến khi ... Có một vầng sáng rực rỡ ở phía chân trời.
Mọi người đứng nhìn ánh lửa rơi vào hoàng cung.
Nháy mắt.
Đất rung núi chuyển, và ánh lửa bùng lên bầu trời.
Ngay lúc đó, lại chợt tắt, chỉ còn lại bụi mù trời.
Cũng chính là lúc sau.
Tiểu ông chúa chào đời.
Người đỡ đẻ thần sắc cổ quái.
Quốc vương cử người đi tìm nơi quả cầu lửa hạ xuống.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!