Editor: Nha Đam (Đã Beta)
Phong Thiển có chút bực bội mà nhíu nhíu mày.
Mảnh nhỏ tức giận mà nói.
Có chút không biết làm sao.
Cô chán ghét loại cảm giác này.
Phong Thiển mím môi, duỗi tay bắt được ngón tay thon dài của Kỷ Miên.
Kỷ Miên hơi giật mình, ngón tay hắn hơi cong, theo bản năng rụt về sau một chút.
Tay của cô mềm mại nho nhỏ bắt lấy ngón tay hắn.
Thật là mềm.
Hắn kỳ thật cũng không muốn đối phương buông ra.
Chỉ là, có chút khẩn trương.
Phong Thiển cảm thấy được động tác rút tay về của Kỷ Miên, cô chớp chớp mắt.
Xem ra mảnh nhỏ thật sự tức giận.
Cậu véo lại đi.
Hả?
"Đừng nóng giận, tớ cho cậu véo lại."
......
Kỷ Miên kinh ngạc nhìn Phong Thiển, miệng mở ra, mắt xẹt qua một mạt ánh sáng.
Đối phương trầm mặc, làm Phong Thiển cho rằng hắn còn tức giận.
Phong Thiển cảm giác thật mệt tâm, cô vỗ vỗ má trắng nõn, rất giống một con hamster nhỏ đáng yêu.
Tay vẫn bắt lấy ngón tay Kỷ Miên.
Phong Thiển do dự một lát, sau đó lại cầm tay Kỷ Miên tới gần sườn mặt mình.
Ở tầm mắt nghi hoặc của đối phương, Phong Thiển bắt lấy tay Kỷ Miên, hơi hơi dùng sức, ở trên má mình nhéo một chút.
Sau khi niết xong, Phong Thiển mặt không biểu tình mà buông tay ra.
Cô quay đầu nhìn về phía hắn, Như vậy có thể sao?
Kỷ Miên cảm giác trên mặt nóng lên, đầu ngón tay giống như còn tàn lưu lại xúc cảm trên gương mặt mềm mại của cô.
"Tớ...... Không tức giận." Thiếu niên rũ đầu xuống.
Phong Thiển chớp chớp mắt.
Không tức giận?
Ừm. Cô đáp lại một tiếng.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!