Editor: Tuyết Hạ Bình Chi
Linh Quỳnh chỉ còn thiếu một tấm thẻ bài cuối cùng là đầy đồ giám.
Linh Quỳnh thấy mình còn chưa thắp sáng được toàn bộ đồ giám, tâm tình lại kéo đến một trận phiền muộn.
Đã nện bao nhiêu tiền vào rồi mà đến một góc tấm thẻ cuối này cũng không thấy đâu.
Bà mẹ nó chứ, ngươi chứ gấu à, ngươi đang bảo vệ con sao? !
Nàng mà không rút được tấm thẻ cuối cùng, thắp sáng toàn bộ đồ giám thì toàn thân liền khó chịu.
Nàng quá khó.
Tại một buổi chiều trời trong gió nhẹ, sau khi không biết đã bỏ bao nhiêu tiền vào, Linh Quỳnh cuối cùng cũng rút được tấm cuối cùng —— hoa đào tiểu trúc.
Mặt thẻ chính là hoa đào bay đầy trời.
Linh Quỳnh vừa rút được xong, Lục Văn Từ bên kia đã gọi điện thoại đến hỏi nàng: "Em muốn đi ra ngoài chơi không?"
Linh Quỳnh do vừa thắp sáng được toàn bộ hình ảnh trong đồ giám nên có chút hưng phấn, trong giọng nói đều là vui sướng, "Đi chỗ nào?"
Thanh âm Lục Văn Từ ôn nhu lại cưng chiều: "Lát nữa anh tới đón em, em trước nên thu dọn hành lý đi."
"Được, tạm biệt.
"Lục Văn Từ cúp điện thoại, Linh Quỳnh nhảy xuống cái ghế, nhảy nhót đi thu dọn hành lý... Sau một tiếng. Lục Văn Từ nhìn hai cái va -li bên cạnh Linh Quỳnh, khóe miệng giật giật."Em mang nhiều đồ như vậy?"
"Ừm." Tiểu cô nương nhu thuận gật đầu.
"Không cần mang nhiều như vậy, chúng ta chỉ đi ba ngày." Lục Văn Từ nói: "Mang hai bộ rồi đổi tắm giặt quần áo là được.
"Nói xong Lục Văn Từ mở va -li hành lý ra. Bên trong được nhét đầy đồ vật, nhưng được sắp xếp phi thường sạch sẽ, ngăn nắp, chủ yếu là quần áo và mấy thứ đồ linh tinh. Lục Văn Từ lấy đồ vật bỏ ra ngoài,"Cái này không mặc được, cái này cũng không dùng được, cái này bên kia sẽ có...
"Lục Văn Từ vừa bỏ ra ngoài, Linh Quỳnh liền nhét lại vào trong. Nàng cũng không nói chuyện, chỉ phồng lên khuôn mặt nhỏ biểu thị tức giận, dùng ánh mắt đen nhánh linh động trừng hắn. Hắn lấy ra cái nào, nàng liền bỏ trở lại cái đó, cùng đánh hắn thêm một cái. Lục Văn Từ:"..."
Cuối cùng Lục Văn Từ đành thỏa hiệp.
"Hừ.
"Linh Quỳnh đắc thắng ba một cái đem va -li khép lại, mang theo va -li đi ra ngoài. Lục Văn Từ:"Em để đó, anh đến xách."
"Không muốn.
"Tiểu cô nương mang theo cái va -li chạy nhanh chóng."Em chậm một chút! !
"Đáp lại hắn là thanh âm xuống lầu... Hoa đào tiểu trúc. Đây là một khu suối nước nóng, mặc dù có hai chữ hoa đào, nhưng nơi này cũng không có hoa đào, chẳng qua cảnh sắc quả thật rất đẹp. Gần đây là mùa ế khách, khách đến không nhiều. Lục Văn Từ đẩy hành lý vào gian phòng:"Anh đã nói với em, em mang những vật kia không dùng được."
Linh Quỳnh: "Em vui vẻ, em mang để ngắm, không được sao?"
"... Được." Lục Văn Từ nửa ngày sau mới nói ra được một chữ.
Lục Văn Từ xem như ngộ ra một đạo lý, tuyệt đối không thể để cho nàng thu dọn hành lý.
Nếu hắn giúp nàng thu dọn, nàng bình thường cũng sẽ không quản hắn nhét vào bên trong cái gì.
Nhưng để chính nàng thu dọn, đó chính là... Ai...
Lục Văn Từ không thể đến khu vực công cộng, cho nên thuê một suối nước nóng tư nhân.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!