Chương 21: (Vô Đề)

Edit: Chiêu

Beta: Na

Sau khi người trong tranh biến mất, Hạng Trác mới bước ra khỏi bình phong, trán hắn đổ đầy mồ hôi lạnh, chưa hết hoảng sợ: "Vừa rồi là cái gì?"

"Cậu không biết sao?" Mạc Tê hỏi.

"Tôi nên biết không?" Hạng Trác dùng cánh tay còn sót lại lau trán, vừa rồi khi người trong bức hoạ xuất hiện, trái tim hắn như phảng phất bị ai đó nắm lấy, chỉ cần thở mạnh một chút, sẽ lập tức bị siết chặt đến nổ tung.

Cũng không phải có người muốn tổn thương hắn, chỉ là uy áp của người nọ quá mức kinh khủng, y như muốn đòi mạng người khác.

Nhiệm vụ cấp SSR lại cất giấu quái vật cỡ đó!

"Thôi quên đi, tôi cũng không rõ lắm." Mạc Tê đi đến trước mặt Mẫn Thi Hoa, lục lọi trên người cô, tìm được một chiếc chìa khoá xe điện.

Hạng Trác nhìn hộp tâm nguyện trong tay Mẫn Thi Hoa, nhịn không được muốn vươn tay.

"Tạm thời đừng chạm vào, nó có thể hấp thụ dục vọng của người chạm." Mạc Tê nắm lấy cánh tay Hạng Trác.

"Vừa rồi tôi nhìn thấy cậu cách trang giấy đụng vào cái hộp này, thần sắc vô cùng khác lạ, đã nhìn thấy gì sao?" Hạng Trác hỏi.

Mạc Tê: "Lúc đụng vào hộp tâm nguyện, tôi mới biết nhiệm vụ thực sự là gì."

Cậu vừa muốn giải thích, liền thấy hộp tâm nguyện trên tay Mẫn Thi Hoa biến mất, Mạc Tê vội nói: "Không còn kịp rồi, chúng ta vừa đi vừa nói chuyện."

Hai người chạy khỏi phòng triển lãm, Mạc Tê cưỡi lên xe điện, Hạng Trác ngồi phía dưới, một tay ôm lấy eo Mạc Tê, thấy Mạc Tê kiên định đi về một hướng, không khỏi thắc mắc, hỏi: "Cậu muốn đi đâu?"

Gió thổi mạnh qua, hắn nghe thấy thanh âm nhỏ vụn của Mạc Tê.

"Lúc tôi đụng đến chiếc hộp, một tâm nguyện nhỏ vô cùng bình thường sẽ bị phóng đại đến cực hạn, cho dù trả giá bằng sinh mệnh cũng phải thực hiện. Nếu như tôi không có kỹ năng đặc thù, không kịp thời thu tay, vậy hứa nguyện giả thứ ba không phải Mẫn Thi Hoa, mà là tôi."

"Khi đó tôi mới hiểu, nhiệm vụ này ngay từ đầu đã không cho người chơi nhúng tay vào, trước khi nó tập hợp đủ điều ước, căn bản không có ai có khả năng ngăn cản nó thực hiện nguyện vọng tước đoạt sinh mệnh."

Khi Mạc Tê thoát khỏi hộp tâm nguyện liền suy nghĩ, thực sự có người chơi nào có thể lấy được hộp tâm nguyện trước khi nó thực hiện đủ bốn nguyện vọng sao? Khả năng này vô cùng nhỏ.

So với các sinh viên trong khuôn viên trường, người chơi càng có mục đích rõ ràng hơn, cũng chính là nguyện vọng, càng dễ dàng bị hộp tâm nguyện thao túng.

Giả sử lúc đầu người lấy được hộp tâm nguyện không phải sinh viên, mà thực chất là người chơi sẽ phát sinh chuyện gì? Nếu không có gì bất ngờ, hẳn là bị hộp tâm nguyện dụ dỗ, ưng thuận nguyện vọng sau đó tước đoạt sinh mệnh.

Hơn nữa người trong bức hoạ còn nhắc nhở cậu "Để cô ấy thực hiện nguyện vọng", khiến cho Mạc Tê càng khẳng định, nhiệm vụ này, từ lúc bắt đầu đã phải chờ đủ bốn nguyện vọng thực hiện, căn bản không có khả năng ngăn cản giữa chừng.

"Chỉ khi bốn nguyện vọng đủ hết, nhiệm vụ mới thực sự bắt đầu." Mạc Tê quay ngoắt xe, cơ hồ sắp dán xuống đất, tránh thoát con muỗi to bằng nắm tay.

Sau khi nguyện vọng thứ ba được thực hiện, thế giới này đã sớm thay đổi diện mạo, lộ ra bộ dáng dữ tợn.

Cây cối bên ngoài phòng triển lãm cao ngất trời mây, che đậy ánh sáng, cành rũ xuống loẹt xoẹt qua mặt đất. Gạch lát nền bị cỏ dại đẩy ra, vô số nhánh cỏ trải rộng khắp nơi. Côn trùng lớn đến mức khó có thể tưởng tượng, muỗi to bằng nắm đấm, có thể thấy rõ ràng cái miệng đang khát máu.

Trên cổ Hạng Trác ngứa ngáy vô cùng, hắn cắn răng hỏi: "Mới ba nguyện vọng trường học đã biến thành như vậy, nếu bốn nguyện vọng hoàn toàn thực hiện, chẳng phải chúng ta sẽ bị trường học này ăn tươi nuốt sống sao!"

Mạc Tê mặt vô biểu tình tránh thoát một cành cây rũ xuống, cưỡi xe điện mini linh hoạt né tránh, đây là kỹ thuật lái xe mà cậu luyện ra khi đi giao hàng.

"Ít nhất còn có thể trốn." Mạc Tê nói "Hơn nữa những con chim trên cây cùng người đi đường đối với chúng ta không có địch ý, ít nhất thì đây cũng không phải kết quả tồi tệ nhất."

"Hiện tại chỉ là sinh vật trí tuệ thấp ngăn cản chúng ta, nhưng sau khi hoàn thành hết bốn nguyện vọng, những người đó đều sẽ dị hoá. Bây giờ còn có thể trốn, nhưng sau đó thì sao? Chúng ta nhất định sẽ chết." Hạng Trác rút thanh đao chém đứt một nhánh cỏ quấn tới.

"Cậu nghĩ như vậy, người chơi khác cũng nghĩ như vậy, trò chơi này đại khái cũng nghĩ như vậy." Mạc Tê không chút hoang mang nói.

"Ý cậu là, thế giới dị hoá là do trò chơi cố tình thực hiện? Hoàn cảnh không ngừng biến hóa, khiến người chơi cho rằng phải cướp được hộp trước khi bốn nguyện vọng hoàn thành, thực chất là muốn chúng ta ước nguyện? Chúng ta cho rằng chính mình đang nỗ lực hoàn thành nhiệm vụ, trên thực tế là bẫy rập của trò chơi?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!