Chương 14: (Vô Đề)

Edit: Chiêu

Beta: Na

"Không cần, tôi biết anh muốn nói gì, chú ý cô ta, đúng không?" Ngón tay Mạc Tê đặt lên cái tên Hướng Uyển Tư.

Dòng chữ "Ai có thể thực hiện nguyện vọng thực sự?" cùng đồ án tâm hình không ngừng được huyết sắc lấp đầy rõ ràng cùng hướng về một chuyện, phương thức một đổi một nguyện vọng này không phải cách dùng chân chính của hộp tâm nguyện.

Căn cứ theo nguyện vọng thứ nhất có thể phỏng đoán, muốn hộp tâm nguyện thực hiện yêu cầu, cái giá phải trả rất lớn, hơi giống với phương thức thấu chi, trước thực hiện một nguyện vọng, sau đó đòi lấy hồi báo, hứa nguyện giả không có chỗ trốn, chỉ có thể bị tước đoạt đi sinh mệnh.

Mà tâm hình đồ án lại cho người ta cảm giác khác, như là trả giá trước, hoàn thành đủ bốn nguyện vọng mới có thể ước nguyện thực sự.

Bởi vậy có thể phỏng đoán, chỉ khi tâm hình đồ án hoàn toàn biến thành màu đỏ, hứa nguyện giả mới có thể thực hiện nguyện vọng mà không tổn hao gì, mà bốn ước nguyện phía trước, chẳng qua là tế phẩm mà thôi.

Câu hỏi lớn nhất hiện tại là: mục tiêu của nhiệm vụ này là "ai" hay là "nguyện vọng thực sự"?

Nếu mấu chốt ở "ai", việc họ phải làm là đợi bốn nguyện vọng được gom đủ, sau đó đoạt lấy hộp tâm nguyện, ai lấy được hộp tâm nguyện khi nó đã hoàn thành đủ bốn điều ước, liền có thể ước nguyện mà không bị ma lực cửa nó khống chế, mới là người có lợi cuối cùng, hoàn thành được nguyện vọng thực sự của mình.

Nhưng nếu mấu chốt ở cụm "Nguyện vọng thực sự", vậy đại biểu bọn họ phải tìm ra "nguyện vọng" chân chính của hộp tâm nguyện. Tình huống như thế nào mới có thể xuất hiện nguyện vọng được hộp tâm nguyện che giấu? 

Tề Xảo Yến không phải hứa nguyện giả đầu tiên.

Trước cô, có lẽ đã có người lấy được hộp tâm nguyện, hiểu được quy tắc trao đổi nguyện vọng, sau khi đạt thành hiệp nghị, bắt đầu tích góp huyết sắc trong tâm hình đồ án, rồi đưa hộp tâm nguyện có hận ý mãnh liệt cho Tề Xảo Yến.

"Nếu là tình huống thứ hai, chúng ta phải nhanh chóng tìm ra người này. Người bình thường ở lượt chọn thứ nhất khi thao túng đối tượng, đại khái sẽ lựa chọn người có quan hệ thù oán với mình, mượn đao giết người. Ở nguyện vọng thứ nhất, Kha Tiểu Hi có hận ý rõ ràng với Hướng Uyển Tư, mà cô vừa lúc là người đầu tiên chết, Hướng Uyển Tư không thoát khỏi can hệ được."

Mạc Tê tổng kết.

"Cậu thật sự là newbie?" Nghe qua Mạc Tê phân tích, Hạng Trác kinh ngạc nhìn cậu.

Lúc Hạng Trác mới vào nhận được nhiệm vụ cấp R, tích phân không nhiều lắm, nhưng tốt xấu gì cũng có thời gian thích ứng với trò chơi.

Hơn nữa hắn không phải người khởi xướng nhiệm vụ, chỉ là người tham dự trò chơi do người khởi xướng kéo vào. 

Lúc ấy, hoàn cảnh xung quanh hắn đột nhiên thay đổi, thông tin nhân vật tràn vào đầu, chân thực như vậy khiến Hạng Trác nhanh chóng nhận ra mình thực sự đã tiến vào một trò chơi.

Nhưng nhiệm vụ đầu tiên của Mạc Tê là cấp SSR, hơn nữa còn là người khởi xướng, hoàn cảnh vẫn chưa có gì thay đổi, giống thế với giới cậu quen thuộc như đúc, muốn chấp nhận đây không phải thực tế đã rất khó. 

Tích phân về 0, bị tiểu thảo biến dị cùng học trưởng biến thái thay nhau công kích mà vẫn có thể nhanh chóng tiến vào trạng thái người chơi, tìm kiếm manh mối phá giải nhiệm vụ, người này cũng không phải người thường.

"Năng lực thích ứng của em ấy luôn mạnh như vậy." Liêu Nho Học nói với Hạng Trác "Người như vậy mới có khả năng sống sót, nếu em ấy không có năng lực thích ứng cùng tâm lí cường hãn, đại học cũng chưa chắc bước tới."

Hạng Trác thấy ánh mắt Liêu Nho Học tràn đầy thưởng thức, khó hiểu hỏi: "Anh đối với cậu ấy rốt cuộc là thiện ý hay ác ý? Tán thưởng như vậy tại sao lại cầm dao muốn giết?"

"Tôi đối em ấy trước giờ đều là thiện ý và bao dung." Liêu Nho Học cười.

"Đừng để ý đến hắn, người này đầu óc có vấn đề, định nghĩa thiện ý trong mắt hắn cùng người bình thường không giống nhau." Mạc Tê bình tĩnh nói.

Nhưng Liêu Nho Học nói không sai, năng lực thích ứng của Mạc Tê thực sự rất mạnh, hiện tại cậu đã thích ứng được trạng thái bất thường của Liêu Nho Học, cũng hiểu được Liêu Nho Học thực sự cảm thấy giết cậu mới là tốt cho cậu.

"Em nói nên điều tra Hướng Uyển Tư không sai, nhưng tôi cảm thấy Hướng Uyển Tư không phải người đứng sau bức màn." Liêu Nho Học hạ dao dưới sự ngăn cản của Hạng Trác, thần sắc như thường mà nói với Mạc Tê "Em vừa nói, cái giá của nguyện vọng thứ nhất là huỷ đi giọng nói của Hướng Uyển Tư, nếu cô ta là người đứng sau bức màn, hẳn sẽ không tự đặt mình trong hiểm cảnh."

"Có lẽ cô ta không biết cái giá cụ thể của nguyện vọng, cũng có khả năng là người ái mộ cô ta làm." Mạc Tê phân tích, "Dù sao ngày mai chúng ta cũng phải điều tra cả hai phía, nhanh chóng tìm được hứa nguyện giả thứ hai."

Khi nói chuyện, Mạc Tê không nhịn được ngáp hai cái, hiện tại là 3 giờ sáng, hôm nay cậu đã trải qua quá nhiều chuyện, mệt mỏi đến cực điểm.

"Hiện tại không thể về kí túc xá, gần đây có một toà kí túc xá cũ, có thể chứa bốn người, chúng ta đến đó nghỉ ngơi, ngày mai còn có một trận đánh ác liệt đang chờ." Liêu Nho Học nói.

Hạng Trác ngăn lại hắn: "Từ từ, chúng ta là chỉ tôi, Mạc Tê và…… anh?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!