Chương 50: Trường THPT Sao Mai (10)

Sau khi quỷ dị trỗi dậy, nhiều cao nhân ẩn cư trong rừng sâu núi thẳm đã xuống núi, Bạch Hỏa là một trong số đó.

Thịnh thế ẩn mình nơi sơn dã, loạn thế xuống núi cứu đời.

Trong "Kinh Dị Giáng Lâm", Bạch Hỏa được miêu tả là một nhân vật chính nghĩa tuyệt đối.

So với nam chính đầy tham vọng hay nữ chính quyết đoán tàn nhẫn, Bạch Hỏa phù hợp hơn với hình tượng cứu thế chủ mà người đời kỳ vọng.

Ôn văn nho nhã, mưu trí hơn người lại từ bi gần gũi là cách tiểu thuyết định nghĩa về anh.

Bạch Hỏa mỉm cười, mắt khẽ híp, khóe môi cong lên như một con cáo gian xảo: "Ta xem tướng mạo cô nương, môi hồng nhuận, phúc lộc dồi dào, mệnh có đại tài. Nhưng…"

Chàng trai đột nhiên ngưng lại.

Tô Thanh Ngư truy hỏi: "Nhưng sao…"

"Nhưng tài này là hoạnh tài. Cô nương vốn là nữ tử, vì tiền tài mà ký khế ước với nhiều quỷ dị, âm khí quá nặng, dễ bị phản phệ, dẫn đến họa lớn."

Tô Thanh Ngư giật mình.

Cô thầm nghĩ, người này quả nhiên có chút bản lĩnh, không chỉ nhìn ra mệnh cô có hoạnh tài mà còn biết cô đã ký khế ước với nhiều quỷ dị.

Với năng lực đặc biệt như vậy, chẳng trách anh ta có thể gia nhập nhóm của nam chính, trở thành trợ lực mạnh mẽ giúp nam chính vượt qua vô số phó bản sau này.

Tô Thanh Ngư cau mày: "Vậy tôi nên làm sao để hóa giải?"

Chàng trai giơ năm ngón tay.

"Hử?"

Tô Thanh Ngư xòe lòng bàn tay mình: "Ý anh là muốn xem chỉ tay giúp tôi?"

Bạch Hỏa lắc đầu: "Không phải, là cách hóa giải, thu phí năm vạn."

Phì! Đạo sĩ lừa tiền!

"Anh tên gì?"

Một đạo sĩ vươn tay xin tiền, Tô Thanh Ngư không thể liên hệ anh ta với hình tượng cứu thế chủ trong "Kinh Dị Giáng Lâm".

"Đạo hiệu của ta là Bạch Hỏa, từ nhỏ tu hành trên núi, xa rời trần thế. Lần này xuống núi là vì quỷ dị trỗi dậy."

Nói đến đây, ánh mắt Bạch Hỏa lộ vẻ xót thương, anh nhìn những con người mất cảm xúc như khúc gỗ bị ô nhiễm, giọng nhẹ đi: "Tai kiếp của chúng sinh, ta không thể khoanh tay đứng nhìn."

"Cứu người còn thu phí?"

Bạch Hỏa gật đầu nghiêm túc: "Đương nhiên, ta là đạo sĩ, không phải thần tiên, uống gió tây bắc sao no bụng được."

"…"

"Hay là ta giảm giá cho cô 10%?"

"Không cần."

Tô Thanh Ngư lặng lẽ bước sang bên, tránh xa người này chút.

Trên sân khấu, Trang Hiểu Điệp nhận chứng nhận từ tay hiệu trưởng.

Khi cô ấy giơ tay, quả óc chó trên cổ tay lộ ra, tay hiệu trưởng đang trao chứng nhận bất ngờ khựng lại.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!