Chương 41: Trường THPT Sao Mai (1)

Nghe thấy tiền âm phủ, Tô Thanh Ngư ngẩng đầu lên, nhìn thấy tài xế taxi kia chính là quỷ dị, sau lưng có mấy cánh tay đang ngoe nguẩy, trong lòng đã hiểu ra.

Biệt thự là thứ của thế giới kia, đương nhiên chỉ có quỷ dị mới có thể đưa cô tới đó.

Nếu quay về căn hộ cũ, đồng nghĩa với việc có thể bị cuốn vào phó bản bất cứ lúc nào.

Chỉ khi dọn vào biệt thự không bị ô nhiễm, cô mới thực sự được nghỉ ngơi.

Biệt thự chính là nhà an toàn.

Tô Thanh Ngư triệu hồi Song Hỷ từ thẻ cống phẩm, một người và hai quỷ dị cùng lên xe, chen chúc ở hàng ghế sau.

Song Hỷ khép hai chân, hai tay đặt gọn trên đầu gối, hai lọn tóc đen buông trước ngực, ngồi thẳng đơ với khuôn mặt vô hồn.

Vô Tâm để thanh kiếm chéo ngang, chuôi kiếm suýt chọc vào mặt Tô Thanh Ngư.

Tô Thanh Ngư bị kẹp giữa hai bên, cô co chân lại: "Hai người có thể bớt một người lên ngồi đằng trước không?"

"Đằng trước có người."

Tài xế quay đầu lại, miệng ngoác rộng cười: "Đi chung xe nên tính rẻ cho mấy vị đó."

Lúc này Tô Thanh Ngư mới để ý, sinh vật nhúc nhích như bộ não ngồi hàng ghế trước kia hóa ra là một vị khách.

Cô còn tưởng là linh vật gì cơ.

Cô nhìn hai quỷ dị đã ký khế ước bên cạnh lại nhớ đến cảnh tượng hoành tráng khi nam nữ chính trong tiểu thuyết "Kinh Dị Giáng Lâm" cùng những quỷ dị ký kết của họ xuất hiện, không nhịn được hơi áy náy.

Tạm chịu vậy, sắp được vào biệt thự lớn rồi.

Tài xế quỷ dị nhiệt tình hiếu khách, gã ta nhìn từ kính chiếu hậu thấy cánh tay của Song Hỷ liền lên tiếng: "Khách phía sau ơi, bàn tay kia nên đi bệnh viện sớm đi, không khéo hỏng hết cả bàn tay thì tiếc lắm. Thay tay đắt lắm đấy, cô nhìn tôi nhiều tay thế này mà cái nào cũng nâng niu hết mực."

Tài xế quỷ dị này vung vẩy mấy cánh tay, dường như hơi đắc chí.

Song Hỷ khẽ hé môi, chỉ nghe thấy cô ấy nói: "Giờ đang đi khám."

Tài xế quỷ dị im bặt.

Chiếc xe màu đỏ lướt qua con đường mù sương, hai bên hàng cây đen xám trơ trụi không một chiếc lá, đất hoang cùng cành khô giống như trải dài vô tận.

Vừa rồi còn có người xe qua lại, giờ chỉ còn mỗi chiếc taxi đỏ lẻ loi.

Một luồng khí âm u bao trùm không gian, khiến người ta dựng tóc gáy.

"Tới nơi rồi."

Những cánh tay tài xế quỷ dị quấn quýt như rắn.

Tô Thanh Ngư trả 20 đồng tiền âm phủ rồi xuống xe.

Thiên Phủ Linh Thành là khu biệt thự, sương mù bao phủ quanh năm.

Bước vào khu vực này, đường phố sạch sẽ ngăn nắp, thảm cỏ xanh mướt nhưng tuyệt nhiên không một bóng chim hoa cá bướm.

Từng căn biệt thự đều tối om, Tô Thanh Ngư men theo biển số biệt thự tìm đến số 44 phố Tây.

Biệt thự trắng kiểu dáng tối giản, cửa dùng khóa điện tử mà chìa khóa chính là tấm thẻ cống phẩm trống.

Bước vào biệt thự, nội thất bày trí đơn giản tinh tế.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!