Chương 24: Hành lang vô tận (7)

Tô Thanh Ngư chú ý đến "bảo vệ" này không phải người họ vừa gặp lúc nãy.

Trên tay không có bộ đàm màu đen, trên đồng phục cũng không có huy hiệu.

Túi đồng phục rất lớn, có thể đựng được bộ đàm.

Tô Thanh Ngư giữ thái độ quan sát.

Lý Lâm như bắt được cọc cứu mạng, bước tới cầu cứu bảo vệ: "May quá, anh bảo vệ cuối cùng cũng tới rồi. Mấy thứ kia cứ chặn đường mãi, đáng sợ quá, phiền anh dọn dẹp hành lang giúp."

Bác "bảo vệ" cười khành khạch, chỉ vào bình cứu hỏa bên cạnh.

Lý Lâm hỏi: "Ý anh là dùng bình chữa cháy dập lửa giúp họ, họ sẽ đi à?"

Bác "bảo vệ" cũng không nói gì, chỉ gật đầu.

Lý Lâm và Văn Tuyết Trà đang chuẩn bị mở tủ cứu hỏa, lấy bình chữa cháy từ trong đó.

"Bác, đồng nghiệp của bác đâu rồi?"

Trong quy tắc đề cập có tổng cộng hai bảo vệ.

"Bảo vệ" này vẫy tay, lắc đầu.

Không nói chuyện, quả thực rất kỳ quặc.

Suy đoán hợp lý là nói chuyện sẽ lộ sơ hở nên không nói.

Vì vậy, Tô Thanh Ngư lên tiếng ngăn cản: "Hai người đừng động vào bình cứu hỏa nữa, chúng ta mời bác bảo vệ đến để giúp giải quyết vấn đề giúp chúng ta chứ không phải để bác bảo vệ hướng dẫn chúng ta giải quyết vấn đề."

Lý Lâm vẫn muốn tiếp tục: "Giúp một tay cũng không sao."

Tô Thanh Ngư nói với "bảo vệ" đang đứng im như tượng: "Bác ơi, bộ đàm của bác đâu? Bác dùng bộ đàm liên lạc với đồng nghiệp kia, mời người ta qua hỗ trợ luôn đi."

"Bảo vệ" nhe răng cười, vẫn chỉ tay vào bình cứu hỏa.

Ngay lúc này, bác bảo vệ mặt vuông chữ điền quen thuộc chạy xuống từ lối thoát hiểm.

Ông ấy thở hổn hển: "Là các cháu gọi bác à... Ơ? Người này là ai?"

Bác bảo vệ chú ý đến kẻ mạo danh đang đứng đó.

Văn Tuyết Trà nhíu mày hỏi: "Không phải đồng nghiệp của bác sao?"

Bác bảo vệ lộ ra vẻ mặt kỳ quặc: "Đồng nghiệp của bác đang tuần tra tầng một, người này không phải đồng nghiệp của bác."

Nói xong, bác bảo vệ đeo găng tay vào, ông ấy giơ tay nắm chặt cổ áo kẻ mạo danh.

Bộ đồng phục đen của tên mạo danh như một lớp da, bị lột ra cùng cả da mặt và tóc.

Bên trong là một xác chết cháy đen tương tự.

Bác giơ cao xác cháy, ném nó xuống hành lang.

Ông ấy quát lớn đầy khí thế: "Tất cả cút về nhà ngay! Không thì tao ném hết chúng mày xuống dưới đấy!"

Đám xác cháy chen chúc trên hành lang, từng đứa một tranh nhau chui vào phòng 404 phía sau.

Cơ thể chúng giòn tan, liên tục rơi vụn đen xì.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!