Nghe vậy, cửu phụ và Từ Hằng Chi đứng sau ta đều lộ vẻ mặt ái ngại.
Phụ thân của ta ơi, người thật sự không nhận ra con trai con gái mình sao?
Ta nhận lấy túi thơm, đường kim mũi chỉ rất đẹp, vừa nhìn là biết do Bùi Ngọc tự tay thêu.
Ho nhẹ một tiếng, nén cười, ta ngăn phụ thân tiếp tục nói ra những lời khiến người ta kinh ngạc.
Đợi phụ thân và cửu phụ đi rồi, Từ Hằng Chi mới lại gần nhỏ giọng hỏi ta:
"Thật sự là cha con sao?"
"Chuẩn không cần chỉnh."
"Xem ra Bùi Ngọc giả trang rất đạt."
Ta cong môi cười:
"Đệ đệ ta còn nữ tính hơn cả ta."
Từ Hằng Chi cụp mi xuống, nhỏ giọng nói:
"Ta thì thích nữ tử mạnh mẽ, hào sảng."
Chậc.
11
Là giám quân do Hoàng thượng đặc biệt chỉ định, phụ thân ta bắt đầu thường xuyên ra vào soái trướng.
Không ai đề phòng ông ta cả.
Ai có thể ngờ ông ta không muốn sống yên ổn, cứ phải đi đầu hàng phản quốc chứ?
Ồ, có khi còn là do Hoàng thượng chỉ thị.
Trong tình huống này thật sự khó mà nói ông ta có phải là phản quốc hay không.
Đêm xuống, vạn vật yên tĩnh.
Ta xách con chim bồ câu bị chặn lại vào soái trướng.
Giấy viết thư đặt trên bàn, ánh nến lay động. Dưới ánh sáng lờ mờ, cửu phụ sắc mặt khó coi đọc xong bức mật thư.
Ta vẫn luôn cho người theo dõi phụ thân.
Đêm nay, ông ta lén lút ra khỏi quân doanh, còn tìm một nơi vắng vẻ thả bồ câu. Bồ câu vừa rời khỏi tầm mắt ông ta đã bị b.ắ. n hạ.
Bằng chứng thông đồng với địch của phụ thân ta, giờ đang bày ra trước mắt cửu phụ.
"Bùi Thế Triều, ngươi đang làm cái trò gì thế này?"
"Bản đồ bố phòng bị tiết lộ ra ngoài, Nhạn Môn Quan thất thủ, bách tính biên cương biết đi về đâu?"
"Cửu phụ ơi, trong thư chỉ có bản đồ bố phòng thôi sao?"
Ta ngẩng đầu lên, vẻ mặt châm chọc:
"Nếu phụ thân ta không phải đầu hàng địch, mà là đang hết lòng trung thành với Hoàng thượng thì sao?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!