Chương 37: Cho ngươi mặt mũi ngươi còn lên mặt?

Tạ Khuynh nói cho đã miệng, sau đó cùng Tạ Viễn Thần bảo trì chiến thuật khoảng cách, một trước một sau đi vào phòng.

Trong sảnh, lão phu nhân Vương thị mời Cao Tấn ghế chủ vị, đại nhi tử Tạ Viễn Thần của bà là gia chủ Tạ gia, nhưng lâu dài ở bên ngoài chinh chiến, sự tình trong nhà cũng không đoái hoài tới, bởi vậy rất nhiều chuyện đều do nhị nhi tử, bào đệ của Tạ Viễn Thần

- Tạ Viễn Tu quản.

Tạ gia nhân khẩu rất đơn giản, cũng là nhờ thế hệ này có một Tạ Viễn Thần, mới nhảy lên trở thành cao môn đại hộ của Lễ triều làm người ngước nhìn.

Tổ tiên Tạ gia chỉ là nhà sĩ quan phổ thông, lão phu nhân sinh ba con trai, bốn nữ nhi, mà Tạ Viễn Thần có ba đứa con, thứ trưởng nữ Tạ Khuynh, đích nữ Tạ Nhiễm cùng con trai trưởng Tạ Đạc, Tạ Viễn Tu cũng chỉ có vài người con cái.

Chính là bởi vì gia tộc không có nội tình gì nhiều, nên mối quan hệ trong kinh cũng không giống những nhà trăm năm thế gia rắc rối khó gỡ, lần duy nhất kết giao thế gia chính là Vũ Định hầu thay Tạ Viễn Thần đáp ứng hôn ước Thái gia, lúc đó tất cả mọi người cảm thấy, Tạ Viễn Thần sau khi cưới Thái thị, liền sẽ bắt đầu bước vào vòng tròn quyền quý. Nhưng tất cả mọi người đều trợn mắt trắng, Tạ Viễn Thần không có, không những bản thân hắn không kết giao quyền quý, còn cấm người Tạ gia tự mình cấu kết cùng các nhà quyền quý, những kẻ muốn thông qua người Tạ gia trèo lên quen biết Tạ Viễn Thần nhờ vả đều bị hắn cự tuyệt ngoài cửa.

Dần dà, người Tạ gia biết tính khí Tạ Viễn Thần, cũng không dám ở ngoài tự đáp ứng ai chuyện gì, cứ như vậy, liền ít cùng nhà khác kết giao.

Thái thị lúc tuổi còn trẻ tuy có chút tùy hứng, không nhìn trúng Tạ Viễn Thần xuất thân thấp hèn, nhưng về sau Tạ Viễn Thần từng bước thăng chức, ngắn ngủi bảy tám năm từ một tướng quân bình thường ngồi lên vị trí nhất phẩm Trấn Quốc tướng quân, Thái thị rốt cuộc không dám xem nhẹ, bắt đầu nghiêm túc vì Tạ gia lo liệu gia sự.

Thấy Tạ Khuynh cùng Tạ Viễn Thần vào cửa, Thái thị mỉm cười đi tới trước mặt Tạ Khuynh, lần nữa nắm chặt tay nàng, đối Cao Tấn hỏi:

"Bệ hạ, thần phụ có thể mời nương nương đi nội gian nói vài lời không?"

Tạ Khuynh trên mặt tươi cười như cõi lòng đầy mong đợi, trong lòng lại chửi bậy lên trời:

[ kỹ thuật diễn của mụ già thúi này thật là đỉnh của chóp. ]

[ diễn cả bộ không sót cảnh nào. ]

[ ta với ngươi có cái gì mà nói? ]

[ vào nội gian mắt to trừng mắt nhỏ hả. ]

Cao Tấn đang uống trà, nghe Tạ Khuynh oán thầm câu 'Mụ già thúi', kém chút phun trà, bình tĩnh đặt chén trà xuống đối Thái thị trả lời:

"Tướng quân phu nhân đã lâu không thấy Quý phi, tất nhiên mười phần tưởng niệm. Xin cứ tự nhiên."

Cao Tấn nói xong, Thái thị liền dẫn Tạ Khuynh đi nội gian, Tạ Khuynh thực sự nhịn không được quay đầu nhìn thoáng qua Tạ Viễn Thần đang ngồi dưới tay Cao Tấn, bị ánh mắt hắn cảnh cáo quay đầu lại.

Tạ Viễn Thần trừng Tạ Khuynh xong, lấy lại tinh thần phát hiện Cao Tấn đang quan sát mình, hiếm có khẩn trương một phen, quân thần mới gặp mặt, nhất thời không biết nói cái gì, Tạ Viễn Thần dứt khoát giơ chén trà lên mời Cao Tấn:

"Bệ hạ, thần mời ngài một chén."

"..." Cao Tấn xem như đã biết, tính tình không đứng đắn của Tạ Khuynh giống ai.

Giơ chén trà lên chạm chén Tạ Viễn Thần: "Tướng quân mời."

Mà Cao Tấn uống trà, trong tai nghe thanh âm Tạ Khuynh.

**

ƯattpadTaiTheTuongPhung.

Tạ Khuynh đi theo Thái thị tiến vào nội gian tâm sự mẹ con, Thái thị mới đầu còn mỉm cười, vừa vào cửa liền trực tiếp quăng tay Tạ Khuynh.

[ bà già thúi dám ném tay ta! ]

[ nói cho rõ ràng, là bà kêu ta vào đây đó! ]

Thái thị quăng tay Tạ Khuynh, Tạ Khuynh cũng không có khách khí với bà, trực tiếp cho bà một cái liếc mắt, tùy tiện ngồi vào một cái ghế bành, còn thuận tiện đem một chân giẫm lên ghế.

Sự hào sảng này của nàng làm Thái thị tức giận không thôi, dữ dằn chỉ vào chân giẫm trên ghế, ý vị cảnh cáo rất đậm.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!