10 giờ 5 phút, đã năm phút trôi qua từ thời gian thỏa thuận, Nguyên Lạc Nhật kiên nhẫn chờ đợi người áo đen.
Giọng nói của Chân Lê ở tầng một truyền đến khắp tòa nhà thông qua loa phát, hắn lớn giọng nói: "Khách hàng có số điện thoại 6919, chúc mừng đã trúng thưởng, mời quý khách lên sân khấu nhận điện thoại di động."
Chân Lê vẫn luôn kéo dài thời gian, qua năm phút mới rút thăm vị khách hàng trúng thưởng đầu tiên. Những tờ phiếu trong thùng rút thăm trước đó đã bị hắn ăn hết rồi, hiện tại thì những phiếu thăm trong thùng được Sầm Tiêu chuẩn bị một lần nữa, hắn viết những con số một cách ngẫu nhiên, cũng không biết số điện thoại này có đúng hay không, dù sao nếu trúng số điện thoại của khách hàng nào đó thì cũng vừa vặn, đó chính là trúng thưởng, nếu như gọi ba lần mà không có ai lên lãnh thưởng, thì phần thưởng đó sẽ được những thành viên trong đội thủ hộ lãnh.
Chân Lê gọi ba lần, khách hàng dưới sân khấu hai mắt nhìn nhau, thì một đàn em của Vưu Chính Bình là Tiêu Nhược thích ăn điểm tâm ngọt tiến lên sâu khấu nói: "Đó là của tôi."
Lúc trước ở tong khu trò chơi bắt người cũng có Tiêu Nhược, Chân Lê quen biết khuôn mặt bình thường số 4 này, hắn cười khan đưa điện thoại nói: "Chúc mừng khách hàng 6919! Phỏng vấn một chút nha, anh cảm thấy như thế nào sau khí trúng thưởng?"
Tiêu Nhược biết rằng Chân Lê muốn kéo dài thời gian rút thăm trúng thưởng càng lâu càng tốt để thu hút thêm nhiều khách hàng lại đây, kẻo cho có ai đến rạp chiếu phim ở tầng sáu ảnh hưởng đến hành động của Vưu Chính Bình, hắn ở trong ánh mắt hâm mộ của mọi người nói nói: "Vui vẻ, thật là vui lắm. Mấy ngày hôm trước tôi nhìn thấy một người anh của mình tích cóp tiền bạc để mua cho người yêu anh ấy một chiếc điện thoại, lúc đó tôi nhìn thấy chiếc điện thoại mà anh ấy mua, trong lòng thiệt hâm mộ vô cùng luôn, tại sao không có ai ăn uống tiết kiệm lại rồi mua cho tôi một chiếc điện thoại chứ? Hôm nay rốt cuộc tôi cũng thực hiện được nguyện vọng này rồi, thật tốt quá!"
"...... Tôi chưa từng phải ăn uống tiết kiệm, nhưng tôi cảm thấy trong lời nói của anh lộ ra một chút chua xót đó." Chân Lê nói.
Úc Hoa ở dưới sân khấu nghe thấy những lời nói của Tiêu Nhược, khẽ nhíu mày, tại sao nhóm bạn bè của Tiểu Vưu lại nghĩ đến việc phải ăn uống tiết kiệm? Chẳng lẽ anh làm thêm cơm rồi cũng chưa đủ sao?
Nhìn thấy ánh mắt của mọi người bao gồm cả đám người Sầm Tiêu đều tập trung trên người Tiêu Nhược, Úc Hoa lặng lẽ rời khỏi hội trường, để cho an toàn, anh còn gửi cho Chân Lê một tin nhắn, nói là hôm nay có người tới phỏng vấn, anh sẽ đi tiếp nhận phỏng vấn với tư cách là giám đốc nhân sự.
Bước chân Úc Hoa vừa di chuyển, mới vừa mới vừa đi được hai bước thì anh đã bị Liên Vũ Phàm mang mặt nạ bình thường số 2 ngăn cản.
"Vị tiên sinh này, vẫn còn hai chiếc điện thoại chưa được rút thăm, anh không đợi đến lúc chiếc điện thoại tiếp theo mở thưởng sao?" Liên Vũ Phàm mặc trang phục của nhân viên hỏi.
Liên Vũ Phàm cũng không nghi ngờ Úc Hoa, mà là lo lắng nếu như Úc Hoa lên tầng trên thì sẽ ảnh hưởng đến cuộc chiến của Vưu Chính Bình.
Úc Hoa vào lúc này hẳn là không quen biết Liên Vũ Phàm đang mang mặc nạ, anh giải thích: "Tôi là người đại diện của Chân Lê, không có tham gia chương trình rút thăm trúng thưởng. Tôi có cuộc phỏng vấn lúc 11 giờ, có người nộp đơn cho vị trí giám đốc quan hệ công chúng, tôi đến để gặp người đó."
Liên Vũ Phàm: "...... Thì ra công ty của anh không có giám đốc quan hệ công chúng."
"Không, có một người, nhưng mà người đó tương đối khiến người khác chán ghét, lại thường xuyên thoát khỏi cương vị, còn không tuân theo kỷ luật, tôi định tìm một người khác ngoan ngoãn hơn. Vừa vặn số tiền mà trung tâm các cậu chi trả cho hoạt động lần này cũng đủ để bồi thường cho việc sa thải."
Liên Vũ Phàm: "......"
Sau khi Úc Hoa nói xong anh nhẹ nhàng nhướn mày với Liên Vũ Phàm, duy trì hình tượng lịch sự mỉm cười rời khỏi trung tâm thương mại.
Nhìn thấy hướng của anh là thật sự rời đi, Liên Vũ Phàm cũng yên lòng, không ngăn cản Úc Hoa nữa, còn về phần sa thải hắn...... Thôi nói sau vậy!
Sau khi ra khỏi trung tâm thương mại, Úc Hoa đi tới một góc nhỏ mà camera không thể quay tới được, bố trí một ảo ảnh, người qua đường trong vòng năm phút sẽ không nhìn thấy anh.
Anh hơi búng ta một cái, một chiếc áo choàng đen xuất hiện trên người.
Sau khi sử dụng thuốc độc giải phóng 3% sức mạnh, Úc Hoa đã có thể sử dụng năng lực triệu hồi của mình một cách thích hợp. Chịu giới hạn bởi sức mạnh, anh chỉ có thể triệu hồi ba đồ vật không có năng lượng sống, các đồ vật không có năng lượng sống đó là những món đồ thuộc về Úc Hoa đã được đánh dấu từ trước.
Đương nhiên là Úc Hoa đã đánh dấu chiếc áo choàng này, anh triệu hồi bộ đồ rồi nhanh chóng mặc vào, rồi triệu hồi chiếc mặt nạ để che đi khuôn mặt.
-
Khi Chân Lê trao tặng chiếc điện thoại đầu tiên thì Úc Hoa đã thay quần áo vào năm phút trước, Nguyên Lạc Nhật và Vưu Chính Bình đã ở trên sân thượng của rạp chiếu phim theo kế hoạch, Nguyên Lạc Nhật lấy ra một chiếc máy bong bóng mới mua đưa cho Vưu Chính Bình.
Đây đương nhiên không phải là đạo cụ của hệ thống, là do Nguyên Lạc Nhật ứng trước một khoản tiền lương không nhiều lắm của hắn và mua nó ở cửa hàng đồ chơi gần đó. Bong bóng bắn ra từ máy cũng không phải là chất độc, đơn giả chỉ là nước xà phòng, hoàn toàn được dùng để đánh lừa kẻ phá hoại 192.
Vưu Chính Bình cũng biết xuất xứ của chiếc máy thổi bong bóng này, cậu giả vờ nhận lấy chiếc máy, sau khi kiểm tra một lần rồi nói: "Làm rất tốt, virus tôi đưa cho cậu đều bỏ vào trong này đúng không?"
"Đương nhiên là tôi cho vào rồi, khi nào anh mới giải trì những hạn chế trên người tôi?" Nguyên Lạc Nhật cũng đọc thuộc lòng lời thoại.
Bọn họ muốn lừa gạt kẻ phá hoại 192, Nguyên Lạc Nhật đương nhiên phải giả vờ bị khống chế, chỉ có lý do như vậy mới tiết lộ thông tin của người áo choàng đen cho kẻ phá hoại 192, tìm kiếm sự trợ giúp của 192.
"Chờ sau khi virus lây lan trên diện rộng, tôi sẽ giải trừ hạn chế trên người cậu, nếu không thì cậu chịu đựng sự thống khổ khi toàn thân bị thối rửa trong mười năm thì mới có thể chết." Vưu Chính Bình hung ác nói.
"Thật không hổ là boss cuối cùng bị hệ thống diệt trừ, anh quá ác độc!" Nguyên Lạc Nhật "Oán hận" nói.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!