Chương 40: (Vô Đề)

Lần đầu tiên Chân Lê được nhận lời mời tham gia sự kiện, ban tổ chức cũng trả không ít tiền, cao hơn rất nhiều so với một người nổi tiếng nhỏ trên internet, Chân Lê vô cùng hưng phấn, mới 6 giờ sáng đã chạy tới phòng phát sóng trực tiếp của văn phòng trang điểm chải chuốt, những người hâm mộ vẫn luôn dậy sớm để xem phát sóng trực tiếp cùng nói chuyện, hắn liền nói: "Hôm nay tôi đến trung tâm thương mại Tân Thành để tham gia hoạt động đẩy mạnh tiêu thụ, các fans ở khu Húc Dương có thể."

Nguyên Lạc Nhật vừa quỳ xuống đất vừa dùng giẻ để lau nhà nghe thấy trung tâm thương mại Tân Thành, lẳng lặng nhìn về phía Chân Lê: "Địa điểm tổ chức sự kiện của cậu là ở trung tâm thương mại Tân Thành sao?"

"Đúng rồi, là trung tâm thương mại rất nổi danh ở khu Húc Dương đó!" Chân Lê vui vẻ nói, "Chúng ta cũng coi như là có chút danh tiếng, anh có muốn đi với tôi hay không? Tuy rằng bên kia không có mời anh, nhưng anh có thể giúp tôi xách hành lý. Bên trung tâm thương mại có cung cấp quần áo, nhưng mà nhìn không đẹp, tôi định là mang theo ba bộ đồ mà tôi thích nhất theo."

Tầm mắt của Nguyên Lạc Nhật rơi vào túi hành lý bên cạnh Chân Lê, nhịn không được nói: "Mang vài món tiện nghi."

"Như vậy sao được, bên phía trung tâm thương mại trả nhiều tiền như vậy, tôi cũng phải biểu hiện ra chút thành ý chứ, tôi mang theo ba bộ quần áo tôi thích nhất đó." Chân Lê nở một nụ cười xán lạn với Nguyên Lạc Nhật, hắn cảm thấy bản thân mình được ở lại thế giới này thật sự là quá tốt, lớn lên đẹp trai có nhiều quần áo còn có thể ăn nhiều cơm, còn có rất nhiều fans thích hắn, lại có trung tâm thương mại chi tiền mời hắn tham gia hoạt động.

Nguyên Lạc Nhật nhìn khuôn mặt tươi cười ngây ngốc của hắn, nhớ tới đại thần Thông Quan Giả nói đây là hành động cơ mật, không thể nói cho Chân Lê, không khỏi chột dạ mà toát ra mồ hôi lạnh, hắn dùng giẻ lau nhà lau mồ hôi trên đầu: "Cậu đi đi, giám đốc Úc nói, hôm nay thừa dịp không có ai ở đây, muốn tôi thực hiện chức trách của giám đốc bảo vệ môi tường, phải lau sạch sẽ sàn nhà phòng làm việc này từ trên xuống dưới."

"À?" Chân Lê có chút thất vọng nói, "Giám đốc Úc đã dặn dò như vậy là không có cách nào rồi, tôi còn muốn dẫn anh theo á, như vậy thì số tiền mà trung tâm thương mại trả cho tôi có thể trích ra phần trăm danh nghĩa đưa cho anh."

Chân Lê cảm thấy Nguyên Lạc Nhật thật đáng thương, chỉ thu vào có một phần, bị rút đi chín phần, nghèo đến mức ngay cả chiếc khăn tay cũng không mua nổi, còn phải dùng giẻ lau nhà để lau mồ hôi, muốn chia cho hắn một chút tiền, không nghĩ rằng Nguyên Lạc Nhật không có tiếp nhận ý tốt của hắn.

"Hắn muốn lau nhà, hôm nay tôi cùng đi với cậu." Úc Hoa vừa bước vào thì nghe hai người nói chuyện phiếm, tiếp lời nói, "Cậu đã trang điểm xong chưa? Chuẩn bị xong rồi thì chúng ta lập tức xuất phát."

Dứt lời Úc Hoa xách túi hành lý và hòm trang điểm của Chân Lê lên, Chân Lê sợ tới mức vội vàng nhảy dựng từ ghế lên nói: "Không không không, không làm phiền anh, để tôi tự xách túi hành lý là được."

Úc Hoa cũng chỉ là làm dáng một chút, thấy Chân Lê vô cùng thức thời, liền tán thưởng gật gật đầu.

Nhìn thấy sự tương tác của ba người, đạn mạc trong phòng phát sóng trực tiếp cười đến điên rồi ——

[ tui là lần đầu tiên theo dõi một màn phát sóng trực tiếp như vậy đó, nửa đêm thì xem tiểu ca ca Nguyên Lạc Nhật học《Luật Hình Sự》, sáng sớm dậy thì thấy ông chủ Chân trang điểm, giám đốc Nguyên thì lau nhà, văn phòng làm việc của các anh có phải là muốn fans văn kê khởi vũ*, tạc bích cầu quang** sao? ]

*Văn kê khởi vũ (nguyên văn: ): nghe tiếng gà gáy thì dậy tập võ, miệt mài khổ luyện.

**Tạc bích cầu quang (nguyên văn: ): khoét tường mượn đèn, câu chuyện về cậu bé Khuông Hoành thời nhà Tây Hán thông minh hiếu học nhưng nhà nghèo phải nhờ đến sự giúp đỡ của nhà hàng xóm để mượn ánh đèn để học.

[ đồ trang điểm của ông chủ Chân thật là rẻ quá đó, phòng làm việc không có tài trợ của nhà quảng cáo mỹ phẩm tốt hơn sao? ]

[ giám đốc bảo vệ môi trường của phòng làm việc các anh lại là người dọc vệ sinh sao? Vậy giám đốc quan hệ công chúng là gì? Phát tờ rơi trên đường cái sao? ]

[ giám đóc bảo vệ môi trường và giám đốc quan hệ công chúng làm gì thì tui không biết, nhưng giám đốc nhân sự nhất định là người lãnh đạo tuyệt đối, rốt cuộc ông chủ Chân phải tự mình xách đồ đạc đó. ]

[ cười chết tui rồi, có ai giống tui hằng ngày xem phòng làm việc của Chân Lê trở thành tiểu phẩm hài không? ]

[ xe là tiểu phẩm hài +1. ]

......

[+ số chứng minh nhân dân. ]

Vì để luôn chú ý đến tình hình của sấm quan giả mới, Úc Hoa quyết định đích thân đi theo Chân Lê đến trung tâm thương mại Tân Thành.

Trước khi ra ngoài, Úc Hoa đã đánh dấu một khoản khấu trừ tiền lương của Liên Vũ Phàm do vắng mặt lên bảng chấm công, phòng làm việc của bọn họ tương đối túng quẫn, Liên Vũ Phàm lại không lệ thuộc vào tiền lương của phòng làm việc để sống, có thể khấu trừ một phần cũng là một phần, miễn cho tiền lương phát nhiều quá lại khiến hắn đi mua quần.

8 giờ rưỡi, hai người đến trước giờ mở cửa của trung tâm thương mại nửa tiếng, tầm mắt Úc Hoa tùy tiện liếc mắt rồi nhìn thấy vô số gương mặt quen thuộc trong nhóm nhân viên.

Có mặt nạ nano bình thường số 1 của Sầm Tiêu, Liên Vũ Phàm thì mang mặt nạ nano bình thường số 2, Vưu Chính Bình là khuôn mặt ông chú đẹp trai, từ chiếc mặt nạ đến thân phận thực sự, tất cả đều là người quen cũ.

Trước đây Úc Hoa không biết đám người Vưu Chính Bình Sầm Tiêu là người thủ hộ, nếu không đánh đồng những khuôn mặt này với bản thân họ, đương nhiên là không thể phân biệt đâu là chân thân thật sau lớp mặt nạ. Hiện tại đã có mục tiêu trong đầu, rồi đi so sánh một số chi tiết về thói quen, liếc mắt một cái là có thể nhìn khuôn mặt nào là ai.

Khuôn mặt bình thường số 1 là Sầm Tiêu, thích Coca đùi gà thịt nướng; khuôn mặt bình thường số 3 là Sư Vĩnh Phúc, thích mì ăn liền cái lẩu cay lẩu xiên que; khuôn mặt bình thường số 4 là Tiêu Nhược – đàn em của Vưu Chính Bình, thích bánh tart trứng sầu riêng ngàn tầng nửa chín phô mai......

Mỗi lần Úc Hoa tầm mắt đảo qua một chiếc mặt nạ, anh lại nhớ đến một gương mặt quen thuộc kèm với một đống thực đơn. Từ sau khi anh bị sa thải khỏi công ty ban đầu, đã lâu rồi không mời bạn bè của Tiểu Vưu tới nhà làm khách, chờ sau sự việc lần này, phải làm nhiều món ngon để chiêu đãi mọi người đi, họ đều là những anh em vào sinh ra ra tử với Tiểu Vưu, anh thân là chồng của Tiểu Vưu, phải cảm ơn mọi người thật tốt.

"Anh đang nhìn gì vậy?" Chân Lê thấy Úc Hoa không ngừng quan sát người trong trung tâm thương mại, nhìn theo tầm mắt của anh, liền nhìn thấy khuôn mặt bình thường số 1 của Sầm Tiêu, gương mặt tươi cười từ sáng đến giờ trong nháy mắt liền đông cứng lại.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!