Chương 13: (Vô Đề)

Kể từ khi app hệ thống được người thần bí chưa lộ mặt xóa bỏ, cuộc sống của Chân Lê phải nói là trở nên thật hạnh phúc.

Ngay cả khi dưới sự giám sát của tổ chức thủ hộ thế giới, cho dù không biết người thần bí đó muốn hắn làm cái gì thì tâm lý của Chân Lê vẫn vô cùng lạc quan, đến nỗi gót chân không tiếp đất, mỗi một bước chân đều có thể tạo ra nhịp điệu.

Hệ thống được cài trong đầu hắn để giết hắn bất kỳ lúc nào đã biến mất, nhưng tủ quần áo và dạ dày thứ nguyên thì vẫn còn đó, nhân sinh còn có chuyện gì hạnh phúc hơn chuyện này nữa chứ?

Một thân Chân Lê mặc áo dài trắng thanh lịch, trong tay cầm quạt, mang một mái tóc giả bồng bềnh, vui vẻ quay vòng vòng ở trước gương.

Phòng làm việc của hắn được bố trí rất đơn giản, hai cái cái bàn, hai cái ghế dựa, một cái tủ quần áo lớn và một cái gương lớn chiếm cả một bức tường.

"Mình thật là anh tuấn tiêu sái nha." Chân Lê vừa quạt vừa xoay, mái tóc dài theo đó nhẹ nhàng tung bay.

Bên cạnh là chiếc điện thoại nằm trên kệ, trên màn hình điện thoại hiện lên vô số đạn mạc——

[ ôi trời ơi, đẹp trai, đẹp trai quá đi à! ]

[ từ khi xem video ném bóng rổ thì tui liền mê đắm đứa em trai bách biến này, tui dã tìm cậu ta nhiều ngày, nhưng chỉ có thể sống bằng hình ảnh của người qua đường thôi à, rốt cuộc hôm nay tui cũng đã tìm được người rồi, từ nay về sau tui chỉ bú cậu ấy và mèo thôi! ]

[ tư thế này, biểu cảm này, giọng điệu này thật là quá đỏm đáng rồi! Thế nhưng mà tui thích, phiền toái ơi lại đến đi! ]

[ không cần màn hình phát sóng trực tiếp, không cảm ơn thổ hào đưa bất kỳ tiêu chuẩn nào, chưa nói đến thằng bạn 666, không ca hát, anh là người nổi tiếng trên mạng không chuyên nghiệp nhất mà tui từng thấy, thế nhưng tui thích nha. ]

[ một người đàn ông xoay tới xoay lui thì có gì mà đẹp? Một chút ý tứ cũng không có, tui cũng mới xem mấy trăm lần thôi. ]

Lúc này có tiếng gõ cửa vang lên: "Xin chào, tôi thấy thông tin tuyển dụng ở trên mạng, lúc trước tôi có gửi sơ yếu lý lịch vào hộp thư của công ty và được trả lời rằng hẹn tôi đến phỏng vấn lúc 10 giờ sáng nay, tên tôi là......"

Chân Lê thậm chí không thèm nhìn người phỏng vấn, hắn vẫn đang chuyên tâm soi gương xem xét thịnh thế mỹ nhan của mình. Hắn mở một phòng làm việc theo lời của lão đại, nhưng không biết phòng làm việc này rốt cuộc là để làm gì, không biết tới khi nào lão đại mới gặp hắn để giải thích nhiệm vụ tiếp theo.

Mỗi ngày Chân Lê đều nhàm chán soi gương, thay quần áo, lúc lắc tạo hình, lại không thầy dạy cũng hiểu mà nổi lên chơi phát sóng trực tiếp, chỉ trong vài ngày mà hắn đã có hàng trăm nghìn người hâm mộ.

Điện thoại di động không quay được mặt ứng viên, nhưng giọng nói là được ghi vào, người hâm mộ trong phòng phát sóng trực tiếp lập tức náo nhiệt lên.

[ đến rồi đến rồi, chuẩn bị hạng mục mỗi ngày, xem xem ông chủ Chân từ chối người phỏng vấn như thế nào đây. ]

[ hôm trước, ứng viên các trường cao đẳng và đại học ngoài top 3 sẽ không được xét, ít hơn 5 loại ngoại ngữ cùng không được xét. ]

[ hôm qua, cuối cùng cũng có ứng viên tốt nghiệp đại học top 3 với trình độ ngoại ngữ siêu cao, hắn còn nói hắn có 3 năm kinh nghiêm làm việc với tư cách là giám đốc điều hành của 100 công ty hàng đầu trong nước, người như vậy sao lại tới đây làm việc. ]

[ tui nghi ngờ ông chủ Chân tuyển người chỉ để tận hưởng niềm vui từ chối mọi người, sớm muộn gì việc tuyển dụng của anh ta sẽ được nâng tới mức không cân nhắc người trái đất, chúng ta chỉ cần người ngoài hành tinh ẩn nấp trong đám đông này thôi, ha ha ha ha ha ha ha! ]

[ anh ta là điều này thật sự tốt sao? Quả thực ở giẫm đạp lên trái tim của các ứng viên. ]

[ có thể dẹp đi, cái quảng cáo nhỏ mà anh ta đăng trên trang web tuyển dụng đó nhìn ngang nhìn dọc giống như một kẻ dối trá, bất cứ ai đang tìm việc đều nghiêm túc xem xét loại công ty bao da ba không này, những người tới ứng tuyển đều là fans hâm mộ của anh ta, một đám em gái, không từ chối mới là lạ. ]

[ hãy ngẫm lại những tiếng hét chói tai của những người ứng viên mấy ngày trước, các cô ấy là muốn tìm việc sao? Các nàng là thèm thân thể của ông chủ Chân! Khụ khụ, tui cũng thèm, chẹp chẹp chẹp (tiếng nước miếng). ]

[ nhưng lần này nghe giọng nói là của một người đàn ông, còn rất ổn trọng. ]

Chân Lê thậm chí cũng không nhìn người, hắn dừng lại bước nhảy xoay vòng, cây quạt tiêu sái xoay một vòng, khép lại trong lòng bàn tay.

Ngón tay thon dài cầm cây quạt, Chân Lê dùng giọng nói phiêu phiêu tiên khí: "Ở đây chúng tôi tuyển dụng, yêu cầu phải tốt nghiệp đại học top 3 trở lên."

"Tôi có." Người hâm mộ trong phòng phát sóng trực tiếp chỉ có thể nghe thấy giọng nọi, người tới nói, "Đây là chứng nhận tốt nghiệp của tôi."

Bởi vì hôm trước đã tìm thấy một người tốt nghiệp đại học, Chân Lê cũng không ngạc nhiên gì mà nhìn vào gương chỉnh lại mái tóc có chút rồi: "Còn phải tinh thông năm loại ngoại ngữ trở lên."

"Tôi có chứng chỉ chuyên môn tiếng Anh, tiếng Nga, tiếng Pháp, tiếng Đức, tiếng Nhật, tiếng Tây Ban Nha, tiếng Ả

- rập, tiếng Latinh." Người tới lại lấy các tờ giấy chứng nhận từ bao công văn.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!