Chương 71: (Vô Đề)

Hôn lễ của Tác Dương và Thẩm Huy Minh không cử hành ngay, sau khi thương lượng thì họ quyết định tối giản nhất có thể.

Cả hai đều không thích phô trương, thấy tổ chức long trọng quá chẳng cần thiết, dù sao chuyện này cũng chỉ là chuyện của hai người. Mà Berlin cũng quá xa, gia đình bạn bè đều có cuộc sống riêng của họ, ai dám chắc sẽ đi cùng họ tới Berlin đâu chứ? Nếu không làm ở Berlin thì càng không cần làm trong nước.

Ngoài chuyện này ra thì cần phải chuẩn bị khá nhiều thủ tục, muốn đáp ứng yêu cầu người ta đưa ra cũng cần có thời gian và công sức.

Từ sau khi Tác Dương về quê thì hai người lại tiếp tục quay về guồng bận rộn, một người lo chuyện công ty, một người bắt đầu lịch trình bay.

Cứ sinh hoạt như thế đến Tết, sau khi Tác Dương có lịch bay thì lại có người theo thói quen nhờ cậu chuyển ca, nhưng lần này thì Tác Dương từ chối.

Cậu cười bảo:

– Năm nay anh phải đón Tết với người yêu và bố mẹ rồi, anh xin lỗi nhé.

Cậu khảng khái nói "người yêu" thật sự khiến đồng nghiệp bất ngờ.

Chuyện Tác Dương yêu đương đã được lan truyền khắp công ty từ lâu, nhưng mà Tống Khải – người duy nhất biết đối tượng đó là ai – lại chẳng hé môi nửa lời. Mọi người cũng không đào sâu chuyện riêng tư của người ta, chỉ cảm thán "hoa đã có chủ" rồi thôi.

Nhưng khi nghe chuyện này từ chính miệng Tác Dương nói ra thì vẫn không tài nào tin nổi.

Đồng nghiệp kia nói xin lỗi với cậu, Tác Dương cười:

– Có sao đâu mà, nhưng mà anh cũng xin lỗi vì đã không giúp được em.

– Đừng đừng, anh đừng nói thế – Đồng nghiệp cười bảo – Em chúc hai người năm mới vui vẻ trước nhé.

Chuyến bay cuối cùng trước thềm năm mới của Tác Dương là bay đi New York, khi về là vừa đúng sáng giao thừa. Thẩm Huy Minh lái xe đến đón, hai người về nhà Tác Dương sửa soạn một lát, đến gần trưa thì sang nhà bố mẹ Thẩm Huy Minh.

Thẩm Huy Minh có hỏi Tác Dương là có cần đón ba mẹ cậu tới đón Tết cùng không, nhưng Tác Dương ngẫm nghĩ một hồi rồi bảo thôi.

Trên đường tới nhà bố mẹ Thẩm Huy Minh, hai người có tạt ngang siêu thị.

Mẹ Thẩm Huy Minh có gửi anh một danh sách những đồ cần mua, bảo hai người khi nào về thì mua luôn, bà nói: "Có lực lượng lao động trẻ tuổi thì phải biết tận dụng chứ!"

Hai người đàn ông cao to đẹp trai, mặc chiếc măng tô vải nỉ màu đen cùng kiểu dáng, một người đẩy xe hàng, một người đi bên cạnh đọc danh sách.

Siêu thị mở nhạc đầy không khí Tết, quầy cân thực phẩm cũng nối hàng dài.

Tác Dương chưa bao giờ có trải nghiệm này cả. trong thế giới của cậu, Tết thậm chí còn vắng lặng hơn ngày thường, mãi cho đến hôm nay cậu mới thật sự cảm nhận được "nhộn nhịp" là như thế nào.

Hai người mua đồ xong, mỗi người xách hai túi lớn bỏ vào cốp sau xe.

Thẩm Huy Minh nói:

– Mẹ anh tưởng ngày Mười lăm tháng Giêng siêu thị đóng cửa hay sao ấy? Hốt bao nhiêu là đồ ăn, chả biết ăn có hết không.

Tác Dương đứng bên cạnh cười hì hì, cậu thấy ngày Tết thật là khác biệt.

Bọn họ về nhà bố mẹ Thẩm Huy Minh, hai người cởi măng tô ra rồi bắt đầu phụ bố mẹ làm việc, người thì dán câu đối Tết, người thì chuẩn bị đồ ăn. Tài nghệ nấu nướng của Thẩm Huy Minh hơn hẳn Tác Dương nên đương nhiên là phụ việc bếp núc, Tác Dương thì theo bố Thẩm Huy Minh lấy câu đối ra bắt đầu dán ngoài cửa, cuối cùng là dán chữ "Phúc" trên cửa tủ lạnh.

Bố Thẩm Huy Minh hài lòng đi kiểm tra lại một lượt, thấy không còn sơ sót gì nữa mới vui vẻ đi hãm trà.

Tác Dương thấy gia đình Thẩm Huy Minh thật đáng yêu, cậu đứng nhìn chữ "Phúc" đỏ rực trên cửa tủ lạnh phì cười.

Một nhà bốn người, làm tận mười món ăn và một nồi canh.

Đến giờ xem Gala Mừng xuân, mẹ Thẩm Huy Minh bất thần vỗ đùi cái chát:

– Quên mất một việc quan trọng rồi!

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!