Khi Tác Dương mở mắt thì trời đã tối như hũ nút rồi, cậu hoảng hốt nhận ra mình đã ngủ say từ lâu. Trong văn phòng Thẩm Huy Minh chỉ mở một ngọn đèn bàn, người ngồi trước bàn làm việc vẫn đang chau mày chỉnh sửa phương án trên máy tính.
Tác Dương không ngồi dậy ngay mà nằm lặng lẽ trong bóng tối ngắm Thẩm Huy Minh cả buổi trời.
Rõ ràng hai người đã có những hành động thân mật nhất với nhau rồi nhưng nếu nhìn thế này thì trông anh có vẻ xa lạ làm sao.
Cảm giác xa lạ ấy không hề đem lại nỗi bất an cho Tác Dương, mà ngược lại là đằng khác, nó khiến cậu nảy sinh niềm khoái cảm kỳ lạ như vừa phát hiện ra tân thế giới. Trước giờ cậu không thích tiếp xúc với những sự vật lạ lẫm hay là làm quen với những người bạn mới, nhưng khi ở cạnh Thẩm Huy Minh thì cậu vẫn rất thích thú trước những cảm giác hoang lạ mà thi thoảng anh đem tới cho mình.
Cậu nhìn người ta đau đáu một hồi, sau đó ngồi dậy xoa bóp cái cổ ê ẩm.
Tác Dương vừa cựa mình thì Thẩm Huy Minh lập tức ngẩng lên nhìn cậu ngay.
– Dậy rồi à?
Tác Dương trả lời:
– Vâng, nằm sô pha cũng thoải mái ghê.
Thẩm Huy Minh đứng dậy đi tới, ngồi xổm bên chân Tác Dương ngước lên nhìn cậu.
– Sao thế? – Tác Dương hỏi.
Cậu vừa dứt câu thì Thẩm Huy Minh đột ngột sấn tới hôn một cái.
– Không có gì, chỉ là muốn nhân cơ hội cướp mất một nụ hôn của em thôi – Thẩm Huy Minh thơm lén người ta xong sau đó mới đứng dậy đi mở đèn.
– Anh vẫn làm việc suốt từ nãy đến giờ à? – Tác Dương cũng đứng dậy xoay vai.
– Ừm, muốn làm cho nhanh để chúng ta mau về nhà.
Tác Dương xem đồng hồ, phát hiện đã tám giờ hơn rồi:
– Anh làm tới đâu rồi? Còn lâu nữa không?
Thẩm Huy Minh hơi áy náy:
– Phải một lúc nữa mới xong được, đáng lẽ anh không nên bảo em đi làm cùng anh.
Tác Dương thì chẳng để bụng phải chờ bao lâu, vì cho dù là ở đâu thì cậu cũng… ngủ thôi.
– Anh đói chưa? – Tác Dương hỏi – Em xuống lầu mua đồ ăn nhé, anh ăn xong rồi nghỉ ngơi một lát.
– Ban đầu anh định làm việc xong sẽ dẫn em ra ngoài ăn…
Tác Dương bóp nhẹ vai anh:
– Em xuống dưới xem thử, anh cứ làm việc đi.
Thẩm Huy Minh tăng ca là chuyện thường, không tăng ca mới là chuyện lạ đấy. Nhưng mà lúc trước mỗi khi tăng ca thâu đêm thì cùng lắm là kéo thêm trợ lý thôi, thỉnh thoảng vì một chi tiết nhỏ trong một phương án mà còn cãi vã một trận, ngày nào ở trong văn phòng cũng như đang đánh giặc trên chiến trường vậy, chẳng lúc nào có được bầu không khí ấm cúng.
Anh kéo tay Tác Dương:
– Vất vả cho em rồi.
Tác Dương bảo:
– Anh vất vả hơn mà.
Tác Dương xuống dưới, Thẩm Huy Minh vươn vai tiếp tục công việc. Vị trí của công ty Thẩm Huy Minh khá đẹp, xung quanh có rất nhiều nhà hàng.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!