Một mối quan hệ yêu đương lành mạnh không phải là hai con người cả ngày chỉ nghĩ về nhau, chỉ muốn kè kè tình tứ với nhau, mà là khi bên nhau thì yêu đương cho tử tế, khi ở một mình thì cũng phải sống cho đàng hoàng.
Ba giờ chiều, Thẩm Huy Minh lái xe đưa Tác Dương về nhà, sau đó thì một người phải về công ty, một người thì chuẩn bị bay sang nước khác.
Tác Dương ngồi trên xe thiếp ngủ, trong lòng ôm con gấu bông mà Thẩm Huy Minh tặng, dòm đáng yêu quá xá.
Thẩm Huy Minh đi theo hướng dẫn chỉ đường đến được chung cư của Tác Dương, đỗ xe xong lại chẳng nỡ gọi người ta dậy.
Nhưng Tác Dương ngủ không sâu lắm, dừng xe chưa đầy phút sau thì đã mở mắt ra rồi.
– Mệt quá phải không? – Thẩm Huy Minh đưa tay lên sửa lại phần tóc trước trán cậu.
– Vẫn ổn – Tác Dương hít sâu một hơi – Đến nơi rồi hả anh…
Cậu ngước lên nhìn, căn hộ ở tầng thứ 17 sắp sửa đón tiếp một vị khách mới.
– Anh lên ngồi chơi một lát không? – Tác Dương hỏi.
Thẩm Huy Minh muốn lên lắm chứ, nhưng ban nãy ở trên đường trợ lý gọi tới báo có người đến thăm công ty.
Anh giải thích lại với Tác Dương, báo cho cậu biết là phải về công ty gấp.
– Vậy thôi – Tác Dương cũng chẳng so đo gì, cậu nắm nhẹ tay anh – Lái xe cẩn thận nhé, làm việc xong về nhà nghỉ ngơi cho khỏe.
Thẩm Huy Minh cười nhìn cậu, rồi ghé sang ôm ấp.
– Được bạn trai quan tâm, cảm giác này kỳ diệu thật – Trước khi buông cậu ra, anh còn hôn lên lỗ tai cậu một cái – Lên nhà đi, dọn đồ rồi nghỉ ngơi, khi nào rảnh thì nhớ gửi tin nhắn báo bình an cho anh.
Tác Dương nhìn anh, rồi bắt chước giọng điệu của anh:
– Được bạn trai quan tâm, cảm giác này kỳ diệu thật.
Hai người nhìn nhau phì cười.
Tác Dương xuống xe, Thẩm Huy Minh nói:
– Khi nào em về? Anh phải ra sân bay đón mới được.
– Anh bận lắm, đừng làm thế – Tác Dương đứng bên ngoài xe ôm gấu bông khom eo xuống nói với anh – Em về sẽ liên lạc với anh.
– Đến chừng đó rồi nói sau, nếu anh không bận sẽ tới – Thật ra Thẩm Huy Minh rất muốn đi đón cậu, cảm giác đón bạn trai đi làm về có vẻ cũng tuyệt vời giống như vậy. Nhưng mà bây giờ thì anh thật sự không biết chắc mình có thời gian hay không, chẳng may làm Tác Dương hụt hẫng thì không hay cho lắm.
Tác Dương mỉm cười với anh, dịu dàng bảo:
– Tạm biệt anh.
Thẩm Huy Minh ngồi trong xe nhìn cậu vào cổng chung cư rồi thì mới quay đầu xe đi.
Khi Tác Dương đứng trong thang máy đột nhiên cảm thấy mọi thứ quá khó tin, cậu cứ thế mà bắt đầu mối quan hệ yêu đương với một người đàn ông rồi.
Trong năm phút đầu tiên rời xa Thẩm Huy Minh thì Tác Dương đã hoàn toàn bình tĩnh trở lại, cậu vào nhà, ngẫm nghĩ chốc lát, đặng đặt con gấu bông trên cái bàn đầu giường, để nó thay thế cái bình hoa lúc trước đã mua nhưng chưa cắm hoa lần nào.
Cậu vừa dọn đồ vừa bắt đầu hồi tưởng lại quá trình phát triển mối quan hệ của hai người, từ lần đầu gặp gỡ ở độ cao ba mươi nghìn feet, cho đến tình ý trao nhau khi chia tay vừa nãy, tuy mọi thứ phát triển rất nhanh nhưng cũng rất hợp lý.
Thẩm Huy Minh rất xứng với danh hiệu người yêu lý tưởng.
Chí ít thì đến bây giờ, anh không chỉ chạm tới tưởng tượng người yêu về mặt tinh thần của cậu (sự thông hiểu và săn sóc về mặt lý tính và sự lôi cuốn hấp dẫn về mặt cảm tính), mà còn giải phóng và thỏa mãn được lòng ham muốn tình dục của cậu.
"Tâm hồn và thể xác" mà cậu từng băn khoăn khi đọc trong sách, bây giờ Thẩm Huy Minh đã đích thân thị phạm và giảng giải cho cậu rồi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!