Chương 9: (Vô Đề)

Xe máy phóng nhanh lướt qua hẻm.

Người đàn ông ngồi ở phía sau đôi mắt bỗng sáng lên.

"Châu ca, Châu ca, bên kia có người đánh nhau, hơn nữa lại là nữ sinh, thật đáng sợ."

"Nữ sinh đánh nhau cậu cũng định quản sao"

A

Hứa Trung hứng thú kêu lên một tiếng.

Kỳ thật anh còn thích xem nữ sinh đánh nhau nữa, nếu so với nam sinh đánh nhau thì khác rất nhiều.

Bỗng nhiên trong đầu hiện lên bộ dáng của cô bé kia.

Tóc hỗn độn, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn lúc này mang theo vệt máu nhưng đồng thời lại rất quật cường.

Nghĩ lại, mơ hồ lại có chút quen thuộc.

"Châu ca Châu ca, nữ sinh vừa rồi kia?"

"Cùng câu có quan hệ?"

"Không phải, là em gái nhỏ, em gái nhỏ hôm trước."

Xuy –– xe máy đột nhiên dừng lại.

Hứa Trung cả người đổ về phía trước, mũ bảo hiểm của anh đụng vào mũ của Trần Châu, tức khắc cảm thấy như sao đầy trời, một trận chóng mặt ập đến.

Còn chưa kịp tỉnh táo lại đã thấy Trần Châu nghoảnh đầu nhìn lại, cách kính chắn gió, đôi mắt anh đen nhánh và thâm thúy, ngữ khí vô cùng nghiêm túc.

Cậu nói ai?

"Là em gái nhỏ hôm trước đi chung xe với chúng ta." Hứa Trung vẫn chưa kịp phản ứng lại, ngây ngốc trả lời.

"Ong ong...... Ong ong......"

Trần Châu điều khiển xe máy quay đầu.

Hứa Trung cảm thấy đầu óc tỉnh táo không ít, anh nhìn Trần Châu từ phía sau, trong mắt hiện lên chút kỳ lạ.

Châu ca đối với cô bé này thực sự là rất quan tâm.Bên tai vang lên tiếng hô hoảng hốt chói tai của Kim Quất.

Giang Lộc cảm thấy đỉnh đầu một trận đau đớn, cả người mất đi khống chế bị đẩy vào tường. Trong nháy mắt khi bị đẩy, Giang Lộc theo phản xạ có điều kiện là giơ tay chống vào tường, đầu cô theo đó mà va vào mu bàn tay nhưng mà vẫn không thể tránh khỏi một trận choáng váng.

Trước mắt Giang Lộc xám xịt, cả người xụi lơ ngã trên phiến đá xanh ven đường.

Kim Quất kê vai, đem quăng ngã nữ sinh vẫn đang cố quấn lấy mình ra ngoài, sau đó chạy nhanh tới chỗ Giang Lộc, quỳ gối ở bên cạnh, duỗi tay đỡ lấy cô.

"Nai con, có sao không, bị đau ở không?"

Thanh âm Kim Quất có chút run rẩy.

Giang Lộc vừa rồi cảm thấy trước mắt tối sầm lại cùng với cảm giác buồn nôn trong họng, nhưng mà kỳ thực cô cũng không bị tổn thương ở đâu.

Cơn đau ngay lúc này là ở cánh tay của cô đang bị một đôi tay trắng nõn gắt gao túm chặt, mà chủ nhân bàn tay đó không ai khác là Kim Quất.

Kim Quất, đau.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!