Chương 6: (Vô Đề)

Tại trường cấp 3 Giang Lộc theo học

Sắp đến giờ tan học, không khí trong lớp giống như một nồi nước sôi trào.

Ầm ĩ, ồn ào, không dứt bên tai.

Giang Lộc ngồi ở bàn cuối cùng của dãy bàn học, dựa đầu vào cửa sổ, ngón tay mảnh khảnh cầm bút vô thức chuyển động. Nghiêng đầu nhìn cây cổ thụ dưới lầu, bị gió thổi một đêm giờ trông xơ xác, tiêu điều.

Đã mấy ngày rồi cô đều không nhìn thấy 812.

Mấy hôm nay, Giang Lộc đã gõ cửa nhà anh mấy lần nhưng đều không có người mở. Lúc đầu cô còn tưởng là anh ngại cô làm phiên nên không mở cửa khiến Giang Lộc cảm thấy mất mát vô cùng. Sau đó cô nghe bà bán quán dưới lầu nói tiểu tử phòng 812 mấy hôm nay đi đâu cả ngày toàn đi sớm về trễ.

Nhờ đó cảm giác khó chịu ở trong lòng cô mới vơi đi vài phần.

Gõ cửa không ai mở là bởi vì anh không có ở nhà chứ không phải vì ngại cô làm phiền.

Kim Quất bước vào lớp liền nhìn thấy Giang Lộc ngồi ở phía cuối phòng học.

Cô ngồi một mình một chỗ, cảm giác cùng với không khí náo nhiệt xung quanh không hề có liên quan đến nhau

Trong đầu Kim Quất bỗng nhưng nhớ tới một câu trong bài

"Ánh Trăng Bên Hồ Sen" của tiên sinh Chu Tự Thanh

"Náo nhiệt là của bọn họ, ta cái gì cũng không có."

Ta ở nơi này là chỉ Giang Lộc.

Giang Lộc lúc này hoàn toàn không giống Giang Lộc mà cô quen thuộc.

Giang Lộc là học sinh được các giáo viên trong trường vô cùng yêu thích. Học tập tốt, lớn lên xinh đẹp, gia thế cũng rất tốt.

Trong lời nói của các bạn học thì cô chính là học sinh ba tốt.

Ở trường học có sự phân hóa rất rõ ràng, nhưng chủ yếu là phân làm hai loại.

Loại thứ nhất là học sinh học tập tốt hạnh kiểm tốt. Loại thứ hai chính là học sinh học tập kém hạnh kiểm kém.

Mà ở đây, Giang Lộc là đại diện cho học sinh tốt về mọi mặt. Mà cô Kim Quất lại là đại diện cho phe còn lại. Hơn nữa còn là người đứng đầu danh sách.

Hai nhóm học sinh này tuy là chán ghét lẫn nhau nhưng lại không có xảy ra xung đột. Bởi vì tất cả mọi người đều không can thiệp vào chuyện của nhau. Bạn chơi việc của bạn, tôi học việc của tôi.

Bạn không quấy rầy tôi, tôi cũng không làm phiền đến bạn.

Cô cùng Giang Lộc vốn là hai đường thẳng song song, bình thường sẽ không có bất kỳ giao tiếp nào. Cho đến một ngày sau khi tan học cô đi lang thang bên ngoài thật lâu, lúc đang trên đường về nhà thì gặp Giang Lộc.

Lúc đó Giang Lộc đeo cặp sách trên vai, đứng ở ven đường, có một làn khói trắng mỏng bay xung quanh cô rồi kéo dài kéo dài và chậm rãi từ từ bay lên không trung, tồn tại chỉ trong một thời gian ngắn ngủi thì bị từng cơn gió thổi biến thành các hình thái khác nhau, cuồi cùng hòa tan vào trong không khí.

Thứ này cô không thể nào có khả năng nhìn nhầm được. Thuốc lá, đúng là thuốc lá.

Cô kinh ngạc đến cực điểm, học sinh ba tốt nổi tiếng nhất trường vậy mà cũng hút thuốc lá?

Tuy rằng Kim Quất rất lấy làm lạ nhưng mà đó không phải là việc của cô, cùng với cô không có chút quan hệ gì.

Vì thế Kim Quất ngẩng đầu, mắt nhìn thẳng Giang Lộc đang từ phía bên kia đường đi tới. Ở thời điểm bị Giang Lộc túm chặt cánh tay, nếu là người khác cô đã sớm quật ngã ra ngoài, nhưng mà người đó lại là Giang Lộc.

Chỉ là một cái kéo tay liền đem hai người kéo chung về một chỗ và xây dựng nên tình cách mạng hữu nghị lâu dài sau này.

"Đang nhìn cái gì đấy?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!