Chương 29: (Vô Đề)

Trần Châu đợi một lúc lâu ở cổng trường Nhị Trung, anh nhìn học sinh từng đợt từng đợt đi từ trong trường ra. Trong số học sinh đi ra anh lại không nhìn thấy hình bóng quen thuộc của cô.

Đợi hơn mười phút thì số học sinh đi ra ngày càng ít, nhìn tốp ba tốp năm học sinh ở cổng trường Trần Châu không khỏi cau mày.

Lại vài phút nữa trôi qua Trần Châu không ngồi đợi được nữa. Anh bước xuống xe máy rồi đi thẳng vào trong trường.

Trần Châu đi xung quanh trường vài lần cũng không tìm thấy Giang Lộc. Đột nhiên anh cảm thấy có hơi bất an, trái tim như bị treo lơ lửng giữa không trung, anh có chút thấy lo lắng.

Trong đầu Trần Châu hiện lên một dự cảm xấu.

Có thể hay không là nhóm người Quách Ất Trân giở trò, bây giờ cô có phải ở trong tay bọn họ không?

Nghĩ đến cảnh Giang Lộc bị bọn họ bắt cóc phía sau lưng Trần Châu đổ một tầng mồ hôi lạnh.

Anh đi nhanh về phía cổng trường rồi bước vội lên xe máy, một chân dẫm nổ động cơ xe.

Trần Châu lo lắng phóng xe đi xung quanh vài vòng và gặp phải một tốp nữ sinh mặc đồng phục trường Nhị Trung đi ngược chiều. Mấy cô bé giống như đang bàn tán chuyện gì đó.

Trần Châu không để ý mà phóng lướt qua, nhưng trong lúc đó một cái tên quen thuộc lọt vào tai anh.

Anh hình như nghe thấy tên Kim Quất.

Két... Trần Châu đột ngột dẫm phanh dừng lại, sau đó quay đầu xe đuổi theo và chặn đường nhóm nữ sinh đó.

"Vừa rồi các bạn đang nói chuyện gì?"

Trần Châu nhìn mấy cô bé rồi hỏi.

Không biết có phải vẻ mặt của anh quá đáng sợ hay không mà khiến cho mấy nữ sinh cảm thấy sợ hãi, thấy vậy Trần Châu nhẹ giọng hỏi lại.

"Vừa rồi các bạn đang nói chuyện gì?"

"Có người... có người đánh nhau ở trong ngõ nhỏ."

Là ai?

"Hình như là Kim Quất, là Kim Quất và còn Giang Lộc nữa."

"Đúng rồi, chính là hai người đó, vừa rồi bọn họ đánh nhau với học sinh trường Tam Trung ở trong ngõ nhỏ."

Kim Quất là nữ lưu manh có tiếng ở trường, không ai có thể nhận nhầm cô. Chỗ đó có Kim Quất thì khẳng định là có Giang Lộc. Giống như chỗ nào có Giang Lộc thì nhất định cũng có Kim Quất.

Hai người bọn họ từ trước đến nay đi đánh nhau chưa bao giờ tách ra.

Vừa rồi? Trần Châu bắt được trọng điểm trong câu nói của nhóm nữ sinh.

"Vậy bây giờ bọn họ ở đâu?"

"Lúc bọn họ đang đánh nhau thì cảnh sát đến, bây giờ có lẽ đều ở đồn cảnh sát."

"Được rồi, cảm ơn mấy bạn." Trần Châu nói cảm ơn rồi sau đó phóng xe đến thẳng đồn cảnh sát địa phương.

*

Nghe được giọng nói quen thuộc, trái tim Giang Lộc kêu lên Loảng xoảng một tiếng rồi rơi bịch xuống đất.

Cô xoay người lại một cách cứng nhắc.

Giang Lộc quay người lại thì thấy Trần Châu đang đứng ở cửa cục cảnh sát, khuôn mặt anh hiện lên sự giận giữ khác với ngày thường, hai đầu lông mày nhăn tít lại, con ngươi đen nhánh chứa đầy lửa giận và hai môi thì mím chặt thành một đường thẳng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!