Chương 12: Đóa Hoa Quỳnh 4

Mặc Thanh không giấu nổi vẻ sửng sốt, y lùi hẳn lại núp sau lưng Dư Phong.

Đứa nhỏ bị bùa chú khống chế, nó tức giận điên cuồng gào lên.

"Đạo sĩ đáng chết mau thả ta ra, ta nhất định phải giết sạch đám các ngươi!!!"

"Thả ra để ngươi giết ta? Ta đâu có ngu." Dư Phong ung dung đáp, để lại Mặc Thanh vẫn ngơ ngác chưa kịp hiểu chuyện gì.

Xung quanh đột nhiên sáng lên ánh đuốc, người trong phủ nghe tiếng động cũng lần lượt đi ra.

Nhìn thấy yêu ma đã bị trấn áp, họ vẫn không kìm được vẻ sợ hãi lo lắng hỏi:

"Đạo trưởng, như vậy là đã bắt được rồi?"

Dư Phong hơi nhướn mày lên hỏi lại:

"Hà lão gia ông có nhận ra đây là ai không?"

Hà lão gia ngó ngàng đứa nhỏ kia một lượt, sau đó vội vàng né tránh lắc đầu nói: Không quen.

Đứa nhỏ đột nhiên cười lên, tiếng cười khanh khách khiến người ta nổi da gà.

Nó cười một hồi lâu, vì bùa chú xung quanh nên không thể di chuyển, nhưng ánh mắt vẫn rõ mồn một oán hận nhìn về phía Hà lão gia.

Nó gằn giọng nói:

"Sao ngươi quên đi cốt nhục của mình nhanh vậy...! cha?"

Nghe đến đây Mặc Thanh giật mình quay người nhìn lại, Hà lão gia tái mặt hốt hoảng phủ nhận.

"Yêu ma nói linh tinh! Ai là cha của ngươi chứ?"

"Phu nhân đừng chạy! Phu nhân, người mau trở về đi!"

Lão vừa dứt lời, có một người phụ nữ điên dại từ trong phòng gào thét chạy vọt ra, nha hoàn phía sau còn không ngừng gọi với lại.

Tất cả đều bị gây chú ý quay người nhìn về phía đó.

Nữ nhân kia vừa ôm đầu vừa chạy, bị người giữ lại cũng nhất định không nghe, tách đám đông đi về phía này.

Vừa nhìn thấy đứa trẻ bị vây trong bùa chú, nàng thảm thiết khóc nấc lên.

Lan Nhi!

Dư Phong ghé xuống bên tai Mặc Thanh nói nhỏ:

"Đây chính là tam phu nhân của Hà gia, nghe nói là bị đứa nhỏ này dọa đến mức thần trí không còn minh mẫn."

Hà lão gia nhìn tình trạng này thực sự bối rối, vội ra lệnh cho hạ nhân.

"Ta đã nói trông chừng bà ta cho kỹ, không được để chạy ra ngoài làm loạn rồi mà! Còn ngây ra đó làm gì?"

Hạ nhân lập tức chạy lại, người cầm tay vừa đỡ vừa kéo tam phu nhân đứng lên, nhưng nàng cứ như điên mà gào khóc.

"Các ngươi bỏ ra! Để ta đi với Lan Nhi của ta!"

Đến đây thì không cần ai giải thích cũng đủ hiểu, có lẽ Lan Nhi này chính là con của tam phu nhân với Hà lão gia.

Nhưng tại sao người làm cha mẹ lại để con mình trở thành một cô hồn dã quỷ vậy chứ?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!