Chương 9: (Vô Đề)

Có hai thân thích nhà Lão Tài ngăn ở trước quan tài của Hứa Đạo Công, vợ Lão Tài thì đi lên tìm Trang Phú Khánh, nói với Trang Phú Khánh rằng Lão Tài là vì giúp Hứa Đạo Công xử lý tang sự mới gặp chuyện không may, nếu như không cho đủ tám vạn sẽ không để Hứa Đạo Công đưa tang.

Lộ Vô Quy khoác áo tang thô ráp, bê linh bài, nàng nhìn thấy quan tài đã bị nâng lên đang muốn đưa lên núi an táng mới bỗng nhiên ý thức được ông của mình không còn nữa. Những tháng ngày nàng chung sống cùng ông từng ly từng tý vụt qua vụt lại ở trước mắt, càng vụt qua mũi nàng càng chua xót, nước mắt "ào ào" rớt xuống đất, nàng bưng lấy linh vị, hai tay bận việc, không có cách nào lau nước mắt, điều đó làm cho Lộ Vô Quy thêm ấm ức.

Bỗng nhiên, tiếng vợ Lão Tài căng cổ họng truyền đến: "Lão Tài nhà tôi là vì đến giúp Hứa Đạo Công xử lý tang sự mới gặp chuyện không may, con rắn kia là bò ra từ trong quan tài Hứa Đạo Công. Nếu các người không bồi thường đủ tám vạn, hôm nay Hứa Đạo Công cũng đừng nghĩ đưa tang! A, mạng Lão Tài nhà chúng tôi còn không đáng tám vạn!"

Lộ Vô Quy nháy mắt mấy cái, nước mắt trong hốc mắt sau khi lăn ra đã không còn. Nàng thầm nghĩ: "Rõ ràng là Lão Tài nhà các người muốn bắt đại bạch xà, đại bạch xà mới cắn ông ta."

"Tránh ra!" Bỗng nhiên, thầy âm dương giận dữ kêu lên: "Hôm nay trước khi qua giờ Thìn, Hứa Đạo Công nhất định phải xuống mồ."

"Tiền tiền tiền! Một đám muốn tiền không muốn mạng! Các ngươi đi trước nhìn xem Lão Tài nhà các ngươi thành cái dạng quỷ gì rồi trở lại nghĩ còn muốn tiền không! Tính mệnh toàn gia đã đến trước quỷ môn quan rồi, còn liều chết muốn tiền!" Ông vung lên kiếm gỗ đào trong tay, nói: "Khởi quan!"

Thân thích nhà Lão Tài nghe thấy thầy âm dương mắng, chạy đến chính đường vừa nhìn, sợ đến "A —" hét thảm một tiếng, chạy mất dép ra khỏi chính đường, kêu: "Tam thúc... Tam thúc... Tam thúc bị bọn họ phóng hỏa đốt đi!"

Vợ con Lão Tài nghe xong, liền hỏng mất! Vội vội vàng vàng phóng tới chính đường, sau đó ngay tại cửa chính đường gào thét, căng cuống họng mắng Lộ Vô Quy là con đĩ Sát Thiên Đao gieo vạ Lão Tài nhà bọn họ thành như vậy.

Bà ta lại lao tới, túm chặt quan tài Hứa Đạo Công, liền muốn leo lên quan tài không cho đưa tang, muốn đòi một câu trả lời hợp lý.

Thầy âm dương tức giận đến mức thật muốn nâng lên kiếm gỗ đào đâm bà ta một nhát.

Hai đồ đệ của ông gồm cả thân thích nhà Trang Phú Khánh vội vã ba chân bốn cẳng đè lại vợ Lão Tài, không cho bà ta leo lên quan tài.

Trang Bảo Quốc xông lên hung hăng quăng vợ Lão Tài một bạt tai, tức giận mắng: "Ức hiếp chúng tao họ Trang không có người có phải hay không! Mày bò lên quan tài, sao mày không tới trên mộ phần tổ tiên nhà chúng mày đi đại tiện đi!"

Vợ Lão Tài bị tát một cái, vốn là bối rối, sau đó lớn tiếng gào thét: "Trang Bảo Quốc, mày là bí thư chi bộ một thôn, mày làm cán bộ quốc gia, mày dẫn đầu đánh người, đánh chết người....! Họ Trang chúng mày dứt khoát lấy mạng sống người một nhà chúng tao được rồi."

Lộ Vô Quy chậm rãi nói: "Nhà tôi mới không cần mạng của các người, Lão Tài sẽ muốn mạng cả nhà các người. Tôi mới không phóng hỏa đốt ông ta, ông ta là tối hôm qua khởi thi bị sét đánh. Sét còn đánh mái nhà tôi ra cái lỗ, tối hôm qua mặt trăng lớn như vậy, trước đó ông ta bị sét đánh, lại bị ánh trăng chiếu vào, ông ta là đột tử oán khí nặng, cũng không cần liên tục bảy ngày phơi ánh trăng, đã thi biến rồi!"

Thân thích Trang gia nghiêm mặt, nói: "Nhị Nha, cháu cũng đừng nói càn đó!"

Trang Phú Khánh cũng nói: "Nhị Nha, con đừng nói lung tung."

Thân thích nhà Lão Tài sắc mặt cũng biến hóa thất thường!

Trang Hiểu Sanh đi ra từ trong phòng Lộ Vô Quy, nói: "Nếu như là phóng hỏa thiêu, phải có nhiên liệu mới có khả năng cháy sạch, cho dù là phóng hỏa thiêu thi thể, không có khả năng đốt ra một cái lỗ lớn như vậy trên nóc nhà mà thậm chí không có dấu vết đốt qua."

Trong sân bỗng nhiên yên tĩnh, tất cả mọi người im lặng.

Con trai Lão Tài bỗng nhiên nói: "Trên đời này nào có quỷ! Đó là các người vì không bồi thường tiền dùng điện đánh ra!"

"Đúng vậy! Đánh bằng điện cao áp chính là không khác bị sét đánh bao nhiêu."

"Vào trong huyện thuê cái máy biến áp dạng đơn giản không hao phí bao nhiêu tiền."

Còn có thân thích nhà Lão Tài nói: "Phú Khánh, giả thần giả quỷ hủy thi thể người đây chính là phạm pháp."

Vợ Lão Tài lại đi lên nắm lấy dây thừng buộc quan tài, nói: "Hôm nay chúng mày không đem sự việc của Lão Tài giải quyết rõ ràng cũng đừng nghĩ đưa Hứa Đạo Công lên núi."

Thân thích nhà Lão tài bao vây quan tài của Hứa Đạo Công, không cho thân thích Trang gia tới gần.

Thầy âm dương tức giận run người.

Trang Bảo Quốc đứng ra nói đôi câu, thân thích nhà Lão Tài liền la hét muốn đi báo hắn lấy quyền mưu tư, lạm dụng tư quyền, khiến Trang Bảo Quốc tức hộc máu.

Thầy âm dương cuống lên, kêu lên: "Này giờ Thìn đã qua một nửa rồi, không tiến lên thì không còn kịp nữa! Đến lúc đó trong thôn còn có thể xảy ra đại sự!"

Một thân thích nhà Lão Tài kêu lên: "Ưng đại gia, người nào không biết ông cùng Hứa Đạo Công là bạn bè thân thiết, giao tình đã từng giam một Ngưu Bằng*, ông nói lời này ai mà tin được!"

(*Ngưu Bằng (chuồng bò): Ngưu Bằng là biệt hiệu dân gian định ra, không thấy ở văn kiện chính thức. Ngưu Bằng là ngục giam biến tướng, người bị giam vào Ngưu Bằng không có tự do thân thể, tự do ngôn luận, bị đánh đập, nhục mạ, đối xử không phải người, so với bò còn không bằng.)

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!