Chương 18: (Vô Đề)

Tống Phi Vũ tạm thời mất năng lực hành động, Đường Thiếu Không tiếp tục xem phim.

Cô bé để con búp bê trong đống đồ chơi rồi đi ngủ, sáng ngày thứ hai, cô bé thức dậy chuyện đầu tiên làm chính là tìm em búp bê.

Khi tới nơi, cô bé liền kêu lên.

Đống đồ chơi loạn tung hết cả, tối hôm qua Barbie đặt cạnh con búp bê đã bị phá hỏng, tứ chi rải rác xung quanh.

Chỉ có mình búp bê vẫn hoàn hảo vô khuyết, cô bé vội vàng ôm lấy nó.

Lúc này chó con lại tới, sủa ầm ỉ về phía búp bê.

"Cẩu cẩu! Mày làm đúng không!" Cô bé ra tay đánh mông chó nhỏ hai lần, Sao lại cắn búp bê!

Ứ, ứ! Chó con phát ra tiếng nghẹn ngào, muốn cắn con búp bê trên tay cô bé nhưng bị bé ngăn lại.

Mẹ cô bé thấy cảnh này, tưởng chó con muốn cắn con mình, liền lớn tiếng đuổi con chó đi.

"Mẹ! Hôm qua cẩu cẩu cắn con barbie của con! Còn muốn cắn búp bê của con nữa!"

"Hai ngày nữa để ba con đưa nó đi…."

Mẹ con hai người từ từ đi xa, chó con bất an nhìn về hướng chủ nhân, lo lắng nhưng không dám đi tới.

Cẩu cẩu….

Đường Thiếu Không tuy là sợ chó, nhìn thấy cẩu cẩu bị mắng thì không nhịn được khó chịu, cậu vô thức đưa tay an ủi vỗ vỗ đầu Tống Phi Vũ.

Tống Phi Vũ: ?

Ống kính gần hơn, búp bê trong ngực cô bé đột nhiên cười lên, cười đến mức khiến Đường Thiếu Không giật nảy mình, tay nắm chặt tóc Tống Phi Vũ.

Tống Phi Vũ: !

Đêm đó, chó con bị nhốt ở ngoài không được vào nhà.

Một đêm bão táp, bên ngoài mưa to gió lớn, chó con co rúc trong ngôi nhà nhỏ, ngôi nhà không thể ngăn được cơn mưa dữ dội, nước mưa làm ướt hết bộ lông của nó.

Chó con ủy khuất nghẹn ngào, ngẩng đầu nhìn về hướng căn phòng của cô bé.

Đêm đen như mực, ánh đèn trong phòng cô bé có màu da cam, hắt lên bóng hình màu đen bên cửa sổ.

Bên trong cái bóng, một sinh vật hình dáng kỳ quái đứng trước cửa sổ, bình tĩnh nhìn chó con ở ngoài.

Ngày hôm sau cô bé ngủ dậy, đi xuống lầu thì bị mẹ ngăn lại bảo lát nữa hãy xuống.

Cô bé không nghĩ nhiều, ôm con búp bê tiếp tục nằm trên giường.

Con búp bê chẳng biết lúc nào trên thân lại xuất hiện một ít vết thương, nhất là nửa gương mặt đều dính vệt màu đỏ, nhìn vô cùng dữ tợn.

Cô bé không để ý, dùng tay áo lau sạch mặt cho con búp bê.

Chuyển cảnh ra ngoài phòng, mẹ cô bé chau mày nhìn người giúp việc đang dọn dẹp sân nhà.

Trong sân, đâu đâu cũng có thịt nát tứ tung, bãi cỏ bị nhuộm thành màu đỏ, chú cho con trong ngôi nhà nhỏ biến thành đống thịt vụn, chỉ còn lại cái đầu là hoàn chỉnh.

Rốt cuộc là ai làm?

"Nửa đêm hôm qua có nghe chó sủa hai tiếng, sau đó thì không nghe thấy gì nữa…."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!