Chương 10: Không Được Quay Đầu

Hơi nước rất nhanh che phủ toàn bộ tấm gương, chỉ ngắn ngủi mấy giây đã đủ khiến cho Đường Thiếu Không tóc gáy dựng đứng.

Có cái gì đó ở sau lưng, ở sau lưng nhìn cậu….

Không được quay đầu….

Trong không khí tràn ngập một mùi hương kỳ quái, đây không phải là mùi sữa tắm hay dầu gội đầu mà Đường Thiếu Không dùng, mùi hương này giống mùi của thức ăn.

Cùng lúc đó, một làn gió mát nhẹ nhàng thổi tới sau cổ cậu, Đường Thiếu Không mới biết cơn gió thổi lúc cậu tắm không phải là ảo giác, hơi thở của vật kia kề sát sau lưng cậu…

Biết rõ phía sau có gì đó, nhưng lại không thể quay đầu, cảm giác, mùi vị, nỗi sợ không tên khiến trị số tinh thần của Đường Thiếu Không cấp tốc giảm xuống.

Tí tách.

Một giọt nước rơi vào trên gương.

Tí tách.

Lại một giọt nước rơi vào.

Tình huống khi nãy lặp lại lần nữa, giọt nước lại dọc theo mặt kính trượt xuống, lại tạo ra một vệt cắt chảy dài.

Sợ hãi làm Đường Thiếu Không không dám nhắm mắt, chỉ có thể gắt gao nhìn chằm chằm tấm gương trước mắt.

Vậy mà lần này, không còn trông thấy con mắt màu đỏ trong gương, không thấy gì nữa, chỉ có mỗi cậu.

Đường Thiếu Không sợ hãi xen lẫn nghi hoặc, cậu chần chờ tiến lên một bước, run tay lau chùi tấm gương.

Cậu lau tới nửa mặt tấm gương, trong gương vẫn chỉ phản chiếu lại có một mình cậu.

Thứ đó đâu mất rồi? Cậu nhìn xung quanh, không hề phát hiện thứ gì, nhưng mùi hương thì vẫn còn đó.

Mặc dù trái tim vẫn đập liên hồi, nhưng Đường Thiếu Không đã thả lỏng được một chút.

Trên tay cậu vẫn nắm chặt khăn tắm, quay người đem khăn tắm treo lên.

Trong lúc xoay người, trong đầu của cậu chợt hiện lên ba chữ kia:

Đừng

Quay

Đầu

Nhưng đã không kịp nữa, cậu không chỉ quay đầu, mà còn xoay luôn cả người.

Có một Người Đứng sau lưng cậu, Người này toàn thân cháy đen, bên trong làn da cháy đen có chỗ bị tróc thịt ra, lộ ra khối thịt đỏ sậm.

Cặp mắt máu đỏ kia không có mí mắt, không có bất kỳ cảm xúc nào, cứ như thế thẳng tắp nhìn chằm chằm Đường Thiếu Không….

Hai bên đứng rất gần nhau, Đường Thiếu Không thậm chí còn ngửi được mùi vị cháy khét, bấy giờ Đường Thiếu Không mới biết đây là mùi gì…. là mùi thịt người chín mọng.

Lý trí cuối cùng của Đường Thiếu Không rốt cuộc tan vỡ, bản năng cầu sinh khiến cậu lập tức chạy ra khỏi phòng tắm, mà cậu bị dọa đến run chân, gần như là lộn nhào chạy ra phòng tắm, không dám quay đầu nữa.

Bên ngoài phòng tắm, Tống Phi Vũ ngồi xổm ngay cửa chơi điện thoại.

Đường Thiếu Không tông cửa xông ra thấy hắn, vô thức chạy nhào vào trong lòng hắn.

Tống Phi Vũ trở tay không kịp bị Đường Thiếu Không chỉ quấn một cái khăn tắm nhào tới, sửng sốt một chút rồi nhanh chóng ôm lấy Đường Thiếu Không, nhìn thoáng vào trong phòng tắm.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!