Chương 9: (Vô Đề)

"Có đi tắm không?"

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

"Không đi..." Cảnh Ngôn cau mày khẽ từ chối: "Em tắm trước đi, anh lát nữa."

"Vâng." Bạch Lộ gục gặc, ngẫm nghĩ rồi đi vào bếp nấu một ấm nước cho anh.

Tẩy trang, thay đồ, loay hoay cả một buổi. Bạch Lộ tắm xong ra đến bếp thì nước đã sôi, cô lấy mật ong từ trong tủ lạnh, khuấy với nước rồi bưng một ly ra.

Tóc tai còn ướt sũng quấn lại trong khăn, trong phòng có lò sưởi. Bạch Lộ mặc bộ đồ ngủ tay dài bình thường , rất thoải mái, xem ra bộ quần áo khá rộng.

Bạch Lộ gọi Cảnh Ngôn vài tiếng, anh từ từ mở mắt ra, đôi mắt đen vô cùng sâu thẳm, một lúc sau đã trở lại trầm tĩnh như thường ngày.

"Anh uống chút nước mật ong giải rượu này."

"Ừm." Cảnh Ngôn vùng dậy, cúi đầu uống hơn nửa cốc nước trong tay Bạch Lộ, một hồi lại nằm xuống.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Anh ngủ được mấy phút, lại xoa xoa ấn đường rồi bò dậy: "Anh đi tắm đây."

"Vâng." Bạch Lộ ngồi xếp bằng trên thảm sấy tóc, không nhìn thấy gì đáp lại một tiếng.

Sấy khô cả mái tóc mất chừng mười phút, ngón tay Bạch Lộ chải một đường từ gốc đến đuôi tóc, mượt mà, mềm mại. Cô mỉm cười hài lòng, cất lại máy sấy.

Khi chuẩn bị lên giường, Cảnh Ngôn mới mặc đồ ngủ vào, tóc đã khô, bồng bềnh mềm mại, mặt mày tuấn tú, da dẻ trắng mịn, như một viên ngọc quý thượng hạng.

Anh mở chăn lên giường.

Bạch Lộ dịch sang bên cạnh, chừa chỗ rộng cho anh. Cảnh Ngôn ngừng lại, liếc nhìn sang cô một cách khó mà nhận ra.

Bạch Lộ không kìm được rụt vai lại.

Phòng lúc này đã tắt đèn, đầu giường chỉ có một chiếc đèn ngủ nhỏ màu cam. Ánh sáng nhẹ dễ chịu, căn phòng yên tĩnh chỉ còn nghe thấy tiếng hơi thở của nhau.

Trong chiếc chăn ấm, gần như có thể cảm nhận được hơi ấm gần kế bên.

Người Bạch Lộ có chút cứng đờ.

Bỗng một giây sau, một bàn tay to bên cạnh nhẹ vắt sang eo cô, Bạch Lộ thở nhẹ một tiếng, cả người bị kéo vào lòng Cảnh Ngôn.

Hơi thở nóng ấm cùng với đôi môi mềm mại chạm vào, môi lưỡi quyện lấy nhau. Tâm trạng rối bời dần dần bình tĩnh lại, trở nên ngoan ngoãn nghe lời theo.

Bàn tay chậm rãi lướt trên người cô, đồ ngủ dần được cởi ra. Cảm xúc bị chi phối từng chút một dâng tràn, lạ lẫm, nóng ran, hơi thở càng lúc càng dồn dập.

Cảnh Ngôn lật người Bạch Lộ lại, nửa mặt áp vào chiếc gối mềm, ngón tay trắng muốt thon dài nắm chặt lấy mép gối.

Cảnh Ngôn hôn lưng cô, từ sau gáy đến bả vai rồi xuống đến đôi xương cánh bướm càng lúc càng gồ lên vì cô siết chặt người lại.

Dường như anh rất yêu chỗ đó, đôi môi cùng chiếc lưỡi mềm mại không ngừng lưu luyến bên trên, động tác ngón tay dịu dàng vén mái tóc dày đen nhánh của cô sang một bên.

Sau đó tập trung cắn nhẹ, liếm mút, dùng đôi môi mềm mại hôn lên mảnh da thịt trắng ngần.

Bờ vai Bạch Lộ không kìm được run lên, cô vùi cả mặt vào gối, ngón tay càng lúc càng siết chặt. Miếng bọc vải bị cô bấu chặt cứng trong lòng bàn tay.

Song trên môi vẫn phát ra tiếng khẽ rên khó mà kiềm chế được.

Cuối cùng anh cũng kết thúc cái cực hình này.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!