Chương 8: (Vô Đề)

"Bạch Lộ, cậu xạo quá, lúc trước không ít người đẹp, giàu theo đuổi cậu đó sao?"

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

"Nhưng không có ai giàu, đẹp như anh ấy." Bạch Lộ nhún vai, cười giả lả.

Trình Ngữ Yên liếc mắt lườm cô, Bạch Lộ cũng lườm lại không chịu thua. Hai người đấu mắt một lát, Trình Ngữ Yên bỗng thẳng người dậy cầm cái gối phía sau đánh vào cô.

"Con nhóc chết tiệt, còn muốn giấu cả tớ, ngoan ngoãn khai thật mau."

Bạch Lộ bị bất ngờ, cố chống cự lại đánh qua đánh về cười đùa không ngớt. Mãi đến khi Trình Ngữ Yên trút xong, hai người ai cũng thở hổn hển, mệt nhọc dựa ra ghế.

"Nói đi, nguyên nhân của sự quyết định là gì? Dựa vào sự hiểu nhau nhiều năm qua, cậu không phải là người kết hôn dễ dàng với người khác như vậy?" Trình Ngữ Yên nói như biết trước trong đầu.

Bạch Lộ cười nhạt, chồng bàn tay lên nhau dựa lưng ra sô pha, sau đó nhẹ hất cằm, mắt nhìn vào khoảng không phía trước, vẻ mặt có chút trầm tư.

"Ừm... đại khái là khi rất rất mệt mỏi, từ trong bóng tối mở cánh cửa ra, trước mắt bỗng nhiên có một vùng tia sáng rọi vào."

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

"Nói tiếng người đi." Trình Ngữ Yên dứt khoát cắt ngang lời cô.

"Tớ nhìn thấy anh ấy chơi cùng Bạch Tử Hiên." Bạch Lộ bỗng ngồi thẳng người lại, mặt nghiêm nghị: "Cậu biết không Ngữ Yên? Đã rất lâu rồi tớ chưa thấy Hiên Hiên vui vẻ như vậy."

"Vậy nên nửa đời này của cậu lởn vởn xoay quanh Bạch Tử Hiên còn không đủ, người đàn ông của nửa đời còn lại cũng phải xoay quanh thằng bé đúng không?" Trình Ngữ Yên tức giận mắng mang theo cả sự tiếc nuối.

"Không phải." Bạch Lộ lên tiếng giải thích, gương mặt đầy nghiêm túc, đôi mắt đen láy sáng lên.

"Bởi vì khoảnh khắc đó anh ấy thật sự rất dịu dàng, rất hấp dẫn người khác. Tớ thấy đàn ông thích trẻ con thì bản tính sẽ không xấu xa. Đương nhiên rồi..."

"Phải đối xử tốt với Hiên Hiên thì điểm này cũng rất quan trọng."

Trình Ngữ Yên nghe xong lẩm bẩm vài câu, miễn cưỡng tiếp nhận lời giải thích này của cô. Hai người nói chuyện huyên náo, tán gẫu tình hình gần đây của nhau.

Khi đã "tám" xong đủ chuyện trên trời dưới đất, Trình Ngữ Yên mở chiếc bao to đem theo, lấy ra rất nhiều thứ.

Đồ dưỡng da cao cấp, loại cây cảnh nhỏ đang nổi trên mạng ở nước ngoài, các nhãn hiệu xa xỉ, từng thứ một chất đầy trên ghế nhà Bạch Lộ.

Trình Ngữ Yên lắc lắc cái bao rỗng không, vỗ tay, mặt đầy tự hào.

"Xong rồi, những thứ này đều là quà cho cậu, vui không?"

"Có muốn lấy tớ không!"

"Quá vui luôn." Bạch Lộ hai mắt sáng rực, cúi người ôm lấy đống hộp đẹp đẽ kia, vô cùng cảm động.

"Hay là bây giờ tớ từ hôn với Cảnh Ngôn để lấy cậu đây!"

"Đi đi, tớ không thể buông tay Triệu Kỳ Minh nhà tớ được." Trình Ngữ Yên lẩm bẩm, ngẩng đầu từ chối.

Hai người không ai bảo ai, nụ cười nhạt dần.

Đợi một lúc, Bạch Lộ mới ngập ngừng hỏi: "Hai người dạo này... còn liên lạc không?"

"Có chứ, liên lạc trên giường á." Trình Ngữ Yên đưa tay vuốt vuốt tóc, vô tư trả lời.

Bạch Lộ thấy thế dè dặt hỏi: "Vậy khi cậu ở nước ngoài..."

"Anh ấy bay qua thăm tớ mấy lần." Trình Ngữ Yên bĩu môi, mặt úp lên vai Bạch Lộ: "Thôi đừng nói về anh ấy nữa, tớ với cậu đi dạo phố đi, hihi."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!