Chương 3: (Vô Đề)

Khi Cảnh Ngôn rời ra, hơi thở vẫn còn vương vấn quanh đây, nóng ẩm ngay bên tai.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

"Bạch Lộ, làm bạn gái anh nhé?"

Giọng nói trầm ấm truyền thẳng vào đại não, Bạch Lộ chớp chớp mắt nhìn những chùm nho to mọng cùng ánh mặt trời rực rỡ phía trước.

Đây thật là một chuyện khiến cho người ta khó lòng từ chối.

Trời xanh mây trắng, cơn gió nhè nhẹ cùng rượu vang đỏ, dường như mọi thứ đều đang chung vui với cô.

Bạch Lộ mỉm cười, khẽ gật đầu đồng ý.

Cảnh Ngôn là một người bạn trai tốt, dù đôi khi cũng có một vài tin bên lề sau khi hẹn hò cùng cô, nhưng hơn hết cả hai đều rất tự giác.

Bạch Lộ tự giác xem như không thấy gì, còn Cảnh Ngôn tự giác không để vết tích của cô gái khác xuất hiện khi đứng trước mặt cô.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Luôn là mùi vị của sự chung thủy, tâm thế trong sạch.

Nếu...

Anh rút lại lời nói, vậy càng tốt.

Bạch Lộ nhìn tấm ảnh mà Tiểu Lưu vừa mới gửi cho cô trên máy tính, nghĩ ngợi rồi lặng lẽ xóa đi.

Tan làm Cảnh Ngôn đến đón cô. Bạch Lộ lên xe, thắt đai an toàn rồi nhìn thẳng, xe chầm chậm lăn bánh, tiếng nói của Cảnh Ngôn ở bên cạnh cất lên:

"Tối nay đi ăn lẩu nhé? Anh biết một nhà hàng rất ngon."

Vào tháng mười, tiết trời chuyển lạnh, thành phố Lâm ở phía Bắc, vừa hết mùa hạ nhiệt độ bắt đầu giảm. Bạch Lộ không có ý kiến gì.

Cảnh Ngôn rất thích tìm tòi các món ăn, trước đây khi vừa mới quen, hai người gần như đã đi khắp các ngóc ngách trong thành phố, mấy tháng trời ăn những món khác nhau, và quan trọng là hợp khẩu vị với Bạch Lộ.

Mặc dù bình thường Bạch Lộ có vẻ thờ ơ, tưởng như không hứng thú với mọi thứ, nhưng chỉ có bản thân cô và những người bạn chơi thân mới biết.

Thực ra Bạch Lộ là trùm ăn hàng.

Lúc trước khi còn đi học, ngoài trường có một tiệm mỳ thịt bò ngon nổi tiếng tươi sạch siêu cay, sợi mì dai đàn hồi, nước lèo đậm vị ngon xuất sắc.

Nhưng ở ký túc xá trung học, học sinh không được tùy ý ra khỏi trường mà phải xin phép thầy cô nghỉ học.

Lúc đó, mỗi ngày Bạch Lộ cùng với Trình Ngữ Yên đều trèo tường ra ngoài rồi đi bộ chừng 10 phút để được ăn mỳ thịt bò.

Cho nên mới nói, điểm này của Cảnh Ngôn là chiếm được cảm tình của cô nhất.

"Em mặc như thế có lạnh không?" Hai người nói chuyện đồ ăn xong thì im lặng vài giây, Cảnh Ngôn liếc mắt nhìn đồ cô đang mặc hôm nay rồi hỏi.

Bạch Lộ cúi xuống nhìn lại mình.

Áo sơ mi trắng cùng chân váy len chữ A dài đến gối, bên ngoài khoác thêm chiếc áo khoác dài màu xanh đậm, kết hợp với tất da màu nude và đôi giày trắng.

Vừa giữ ấm, vừa trông gầy hơn lại thích hợp mặc đi làm.

"Không lạnh đâu..." , cô nghi ngại ngẩng đầu lên nhìn Cảnh Ngôn: "Cũng được."

"Gần đây trời trở lạnh, mặc ấm một chút kẻo cảm lạnh đấy." Cảnh Ngôn tay nắm vô lăng, dặn dò nghiêm túc.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!