"Sao thế?" Cảnh Ngôn thoáng chút bối rối đặt tay lên vai cô, khẽ hỏi.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Bạch Lộ không trả lời, một lúc sau mới buông anh ra.
"Anh vẫn chưa ăn cơm à?"
"Ừm. Không có món gì đặc biệt muốn ăn nên về luôn." Cảnh Ngôn vẫn đang ôm cô, ánh mắt ân cần.
"Vậy để em nấu mì cho anh." Bạch Lộ lướt qua anh rồi mở cửa tủ lạnh phía sau ra, lục lọi một lúc rồi cầm ra một quả cà chua hỏi.
"Mì cà chua trứng nhé?"
"Vâng, chỉ cần là đồ ăn em nấu anh đều thích."
Cảnh Ngôn dịu dàng nói, nở nụ cười rạng rỡ. Bạch Lộ chớp chớp mắt không trả lời lại.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Buộc tóc lên, mặc vào chiếc tạp dề, bật bếp, bật máy hút mùi, tiếng cắt thái lạch cạch phát ra, một lát sau mùi hương tỏa lên.
Cảnh Ngôn nhấc đũa lên, mặt vô cùng mãn nguyện ăn từng miếng to. Bạch Lộ ngồi đối diện anh, một tay chống cằm lẳng lặng nhìn.
"Em... có muốn ăn một ít không?" Cảnh Ngôn thấy vậy ngập ngừng hỏi.
"Không đâu." Bạch Lộ lắc đầu, ánh nhìn vẫn không dịch chuyển.
Cảnh Ngôn thấy vậy thì nghe theo cô, chỉ là động tác dè dặt hơn, trở nên từ tốn và tao nhã lại.
Đợi anh ăn gần hết, Bạch Lộ mới chậm rãi lên tiếng.
"Anh thấy Triệu Kỳ Minh là người như thế nào?"
Vẻ mặt Cảnh Ngôn lập tức tỏ ra đã hiểu, đặt đũa xuống, thong thả nói: "Lúc nãy em gặp Trình Ngữ Yên rồi nhỉ."
"Vâng." Bạch Lộ gật đầu.
Cảnh Ngôn nhìn xuống, nghĩ ngợi hai giây rồi nghiêm túc nói: "Anh thấy người này rất tàn nhẫn."
"Tàn nhẫn với bản thân, và cũng tàn nhẫn với người khác."
"Anh lấy ví dụ nhé."
"Cho dù anh ta thật lòng yêu Trình Ngữ Yên thì cũng sẽ bỏ cô ấy và kết thông gia với Lý Thị."
"Bởi vì như vậy mới có thể đạt được lợi ích lớn nhất. Trong mắt anh ta đây mới là điều quan trọng, tình yêu lâu dài của phụ nữ không thể nào ngăn cản được dã tâm của anh ta."
Cảnh Ngôn nói xong, lắc đầu khẽ than thở: "Doanh nhân thành công lại còn xuất sắc."
"Vậy anh thì sao?" Bạch Lộ nghe xong như có chút lăn tăn, bỗng nhiên mở miệng hỏi.
Nghe vậy, Cảnh Ngôn ngừng mắt lại, nhìn sang Bạch Lộ có chút hàm ý gì đó. Bạch Lộ thản nhiên nhìn thẳng vào mắt anh với vẻ mặt bình tĩnh.
"Anh à?" Anh khẽ bật cười, lắc đầu, ánh mắt cười chăm chú nhìn Bạch Lộ.
"Anh tự nhiên đã có cả giang sơn và người đẹp rồi."
"Vậy nếu hai cái đó mâu thuẫn với nhau, chỉ có thể lựa chọn một trong hai." Bạch Lộ thường sẽ không bỏ qua cho anh một cách đơn giản như vậy.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!