Chương 24: (Vô Đề)

Bạch Lộ đi cùng với Triệu Nghiên, theo sau còn có anh quay phim.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Những chiếc ô thổi đung đưa trong mưa gió, Bạch Lộ cẩn trọng nắm chắc cán ô lách qua giữa những giọt nước chảy xuống, cho đến khi nước mưa gần ngập tới đầu gối.

Máy quay đã chuẩn bị xong, Bạch Lộ cầm micro bắt đầu đưa tin.

"Gần đây tình hình mưa không dứt, trong thành phố có không ít những con đường bị ngập nước, chỗ tôi đang đứng đây chính là đường Tây Hà Đông, mọi người có thể thấy được nước mưa đã lên đến đầu gối..."

"OK." Sau khi đọc được một đoạn, anh quay phim hô dừng, Bạch Lộ co ro người đi về chỗ, hai chân đã lạnh cóng.

Về nhà, Bạch Lộ lập tức cầm đồ vào phòng tắm. Vốn dĩ tắm nước nóng có thể giải quyết được mọi việc thì ngay lúc này cô lại phát hiện kinh nguyệt ghé thăm. Bạch Lộ thầm nói lớn chuyện rồi.

Quả đúng như vậy, tắm xong chưa bao lâu thì bụng bắt đầu đau lâm râm.

Bạch Lộ mà bị lạnh thì sẽ đau bụng kinh, ngày thường thì không sao, nhưng sau khi bị nhiễm lạnh, nhẹ thì khó chịu, nặng thì đau nhức.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Cô nằm trên giường một lúc thì trán bắt đầu toát mồ hôi lạnh.

Bạch Lộ mặt mày thất thần ôm bụng, xem ra hôm nay là đau nhức rồi.

Quả đúng như vậy, sau đó cảm giác đau nhức càng lúc càng dữ dội như sóng biển, từng cơn nối tiếp từng cơn.

Cô thẳng đờ người nhìn lên trần nhà, chờ từng cơn đau ở bụng dưới qua đi, cắn vào lợi có hơi đau, thậm chỉ hít thở cũng trở nên mệt nhọc, thoi thóp.

Bạch Lộ là người rất biết chịu đựng, cho dù lúc này có người cầm cái búa đập vào bụng cô thì cô cũng có thể cắn răng nhịn qua.

Lúc nhỏ khi ba cô còn sống, Bạch Lộ là một cô bé rất thích làm nũng, điềm đạm, nhu mì như bao nhiêu cô bé khác.

Có chút bệnh, chút đau ốm gì thì ngã vào lòng ba khóc lóc, sau đó đợi ba cô vỗ về với vẻ mặt ngập tràn thương yêu, dịu dàng, xót xa.

Nhưng sau khi trải qua cuộc sống mà sốt ba mươi chín độ vẫn phải đi làm thêm để duy trì kế sinh nhai, Bạch Lộ đã bị mất đi năng lực làm nũng.

Chỉ có thỉnh thoảng khi bị Cảnh Ngôn bắt ép tàn nhẫn thì mới phát huy sự nũng nịu, khóc quấy anh, rồi tận hưởng sự cầu xin, dỗ dành của anh.

Vì lúc đó hai người thân thiết như một, Bạch Lộ không lo ngại gì.

Như bình thường, cô chắc chắn lại khoác lên mình chiếc áo giáp.

Bởi vì cô không hề tin rằng trên đời này có một tình yêu vô điều kiện. Người cho đi tình yêu thì nhất định sẽ đòi lại, còn người nhận lấy sự cho đi của người khác thì chắc chắn phải trả giá.

Cô không thích nợ ân tình.

Bao gồm cả tình yêu.

Những suy tư trong đầu như bị cơn đau nhức thể xác đày đọa đến nỗi không thể suy nghĩ được gì. Bạch Lộ mê man, đầu óc trống rỗng, cả người như dập dìu trên không.

Khi những rên rỉ sắp không kìm chế được mà bật ra nơi miệng thì Bạch Lộ cắn chặt môi.

Nước mắt chảy ra từ khóe mắt, nóng hổi, thấm ướt. Cô hít mũi rồi càng cong người lại hơn, cuộn tròn một đống như thế để giảm bớt cơn đau.

Không biết khi nào, ngoài cửa có tiếng lách cách giòn giã vang lên, tiếng bước chân tiến lại gần. Trong lúc lơ mơ, Bạch Lộ nghe thấy giọng nói Cảnh Ngôn.

"Em không sao chứ, có cần đến bệnh viện không?" Mặt Bạch Lộ được nâng lên trong lòng bàn tay, tiếp đó những giọt nước mắt trên mặt được lau khô. Bạch Lộ lắc lắc đầu, vùng ra khỏi tay anh rồi vùi vào trong chăn.

Bạch Lộ không nói gì, cũng không làm gì khác, cả người cuộn tròn trong chăn lặng lẽ thút thít. Lòng Cảnh Ngôn như tơ vò, ngay cả hít thở cũng thấy có chút đau xót.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!