Hai người bận rộn trong bếp, ánh đèn lờ mờ, mùi thức ăn từ từ bao phủ khắp không gian nhỏ bé.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Cảnh Ngôn cắt rửa hết các loại đồ ăn xong, lau khô tay đứng bên cạnh nhìn cô, chẳng bao lâu sau lại xoa xoa rồi ôm eo cô, dựa đầu vào cổ cô không nói gì.
Bạch Lộ đã quá quen khi thấy anh thế này, mặt bình thản lật xào, nêm gia vị rồi tắt bếp.
Khi quay người thì Cảnh Ngôn buông cô ra, đưa tay nhận lấy chén đĩa từ cô vô cùng ăn ý, bưng ra đặt ngoài bàn ăn rồi lại lập tức chạy vào trong ôm lấy cô.
Bạch Lộ ngừng tay lại.
Khi món sau cùng được nấu xong, Bạch Lộ xoay người, lúc Cảnh Ngôn đưa tay ra nhận chén đĩa thì không kìm được lên tiếng.
"Cảnh Ngôn, anh thiếu hụt tình cảm có phải không?"
"Cũng... Cũng tạm." Cảnh Ngôn chưa hiểu.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland. com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
"Vậy tại sao anh cứ thích ôm em trong lúc nấu ăn thế? Có phải bởi vì nó cho anh sự dịu dàng của một người mẹ?"
Cảnh Ngôn: "? ? ?"
Bạch Lộ: "Không phải dì Hứa nói là mẹ anh từ trước tới giờ không vào bếp à?"
"Vậy nên anh có chấp niệm, sau đó vừa hay em lại cho anh được thứ tình cảm cần mà không thể có?"
Bạch Lộ hỏi dò anh, Cảnh Ngôn nghe xong mỉm cười.
"Em chính xác là thứ tình cảm anh mong cầu mà không được, nhưng may mà bây giờ anh cũng có được rồi." Anh nói xong, nhận lấy chén đĩa từ tay Bạch Lộ rồi đi ra ngoài, để lại phía sau Bạch Lộ ngơ ngác.
Trong giây lát, cô không nhịn được mà đuổi lên theo.
"Em để cho anh cần mà không có được khi nào?" Rõ ràng là chuyện đương nhiên của hai người họ.
Bạch Lộ nhìn chằm chằm Cảnh Ngôn, ánh mắt ngập tràn tò mò hỏi dồn.
Cô mở to mắt, bên trong đen láy trong suốt, con ngươi phản chiếu hình bóng của anh rất đẹp.
Cảnh Ngôn mỉm cười, nói: "Anh đùa em đó."
Hai người ăn cơm xong, Cảnh Ngôn rửa chén, giúp cô thu dọn lại bàn ăn. Bạch Lộ tắm rửa xong đi ra, Cảnh Ngôn vẫn đợi ở phòng sách.
Cô vào bếp rót ly sữa, uống xong lên giường chuẩn bị ngủ.
Khi Cảnh Ngôn xong việc đi đến, Bạch Lộ vừa mới xem lướt qua tin tức đưa lên trang đầu hôm nay. Anh đã tắm rửa xong, tóc trước trán còn hơi ẩm ướt, khi lật chăn lên giường có chút hương thơm thoang thoảng của sữa tắm.
Rất giống với mùi thơm trên người cô.
Bạch Lộ xê người vào bên trong, Cảnh Ngôn đưa tay ra ôm cô vào lòng.
Vẫn là tư thế quen thuộc.
Hai tay ôm lấy eo cô, hai chân kẹp lấy hai chân cô, đầu kê lên đỉnh đầu hoặc cổ cô từ phía sau.
Lồng ngực ấm áp, rộng rãi kề sát vào lưng cô.
Bạch Lộ ngay ban đầu giãy giụa không chịu khuất phục giờ đã trở nên khờ dại thuận theo.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!